Hiển thị các bài đăng có nhãn ban-tre. Hiển thị tất cả bài đăng

Anh là thằng con rể "ăn cháo đá bát"!

Cô ấy xa xả mắng tôi lãng phí, khi "vung tay quá trán", dồn toàn bộ tiền lương, tiền thưởng tháng Tết vào việc mua đồ đạc tặng bố mẹ.
  
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết đến là vợ chồng tôi lại nhìn nhau ngán ngẩm, không biết nên mua quà gì biếu bố mẹ. Mỗi khi nhắc đến chuyện này, dù không nói ra nhưng cả hai đều biết, bản thân đều nghĩ về bố mẹ mình, nghĩa là vợ thì nghĩ đến việc mua gì cho bố mẹ đẻ, còn tôi cũng đang ngóng về quê, nơi bố mẹ đang sinh sống cùng cậu em trai.

Năm ngoái, Tết đầu tiên được làm con rể, tôi dự định phải sắm Tết thật hoành tráng để bố mẹ vợ hài lòng. Một phần cũng vì sĩ diện của đàn ông, một phần cũng để lấy lòng bố mẹ vợ vì hai vợ chồng tôi vẫn ở cùng nhà với ông bà.

Nghĩ là làm, trước Tết vài ngày, tôi hì hục khuân rượu Tây về biếu bố vợ, bộ áo dài nhung loại xịn biếu mẹ vợ, và hai cô em vợ thì tôi không quên lì xì với phong bao dày cộp. Tôi cũng sắm sửa bánh kẹo ngoại, đồ ăn toàn "của ngon vật lạ" biếu nhạc phụ, nhạc mẫu.

Nhưng nhà vợ ở thành phố, kinh tế rất khá, vì vậy, đồ tôi mua dù xịn đến mấy cũng bị chê thẳng mặt. Rốt cuộc, bố vợ cầm chai rượu Tây lên, phán câu xanh rờn: "Bố bị huyết áp cao có uống được rượu đâu", "Cái áo dài này chẳng hợp với dáng mẹ tẹo nào nhỉ, hình như màu này hơi già ". Rồi đến màn "khảo giá", thứ gì mẹ vợ cũng giả vờ chép miệng: "Đắt quá! Lương hai đứa mày được bao nhiêu mà bày vẽ!".... Thế là đi tong tháng lương và khoản tiền thưởng Tết mà chẳng được ai trong nhà vợ dành tặng cho lời có cánh nào.

Anh là thằng con rể

Vợ chồng cãi nhau vì chồng mua quá nhiều quà đắt tiền cho bố mẹ đẻ. (Ảnh minh họa)

Năm nay, khi con gái được 5 tháng cũng là lúc vợ chồng tôi lại hối hả sắm sửa, chuẩn bị về quê ăn Tết nhà ông bà nội. Khỏi phải nói tôi cảm thấy vui thế nào vì được ăn Tết bên bố mẹ mình.

Vợ tôi, vì mải con nhỏ nên giao phó hoàn toàn cho tôi tự quyết quà cho bố mẹ hai bên. Vì vẫn còn ấm ức mua quà đắt tiền cho bố mẹ vợ nhưng vẫn bị chê vào năm trước, năm nay, tôi không mua bất cứ quà nào cho bố mẹ vợ nữa mà lập tức gọi người khuân về bộ sofa mới coóng, thêm cái tivi LED treo tường để biếu bố mẹ đẻ ở quê xem ... cho đỡ hại mắt. Chưa cảm thấy hài lòng, tôi mạnh tay mua cả một con lợn 50kg nhà bác hàng xóm về thịt, kéo anh em sang đánh chén, ăn nhậu túy lúy.

Bố mẹ tôi hãnh diện lắm vì đã lâu rồi không được ăn Tết cùng con trai cả, lại được sắm sửa quá chu đáo nên ai đến cũng khoe.

Vợ không rõ kế hoạch của tôi, nên khi biết tất cả những đồ đạc mới trong nhà bố mẹ có đều do tôi sắm sửa, mua tặng thì ra điều ấm ức lắm. Vợ tôi cho rằng, tôi quá lãng phí và không cần thiết phải mua nhiều đồ như vậy cho bố mẹ.

Cô ấy nói tôi không biết điều khi chỉ chăm chăm lo cho bố mẹ mình, mà quên không sắm sửa cho bố mẹ vợ. Tôi lấy lý do cho rằng, do mẹ vợ lương hưu cao, lương ông còn cao hơn cả lương vợ, nên không cần phải sắm Tết cho ông bà. Ngược lại, bố mẹ chồng ở quê, nhà nghèo, thiệt thòi nên muốn sắm sửa bù đắp.

Vợ tôi nghe đến đó thì giãy nảy lên và cho rằng tôi "nhất bên trọng, nhất bên khinh", rằng tôi là thằng con rể "ăn cháo đá bát", khi ở nhờ nhà vợ mà tâm trí chỉ biết hướng về bố mẹ đẻ.

Cô ấy xa xả mắng tôi lãng phí, khi "vung tay quá trán", dồn toàn bộ tiền lương, tiền thưởng tháng Tết vào việc mua đồ đạc tặng bố mẹ. Vợ tôi lo sau Tết cả hai không còn tiền để dùng nên càng nhiếc móc tôi thậm tệ.

Tôi thấy mình cũng hơi sai khi "vung tay quá trán", nhưng cách cô ấy nhiếc móc tôi khiến tôi chạnh lòng. Liệu tôi có nên tiếp tục ở nhà vợ hay qua Tết sẽ chuyển hẳn ra ngoài sống riêng?. Nếu chúng tôi ở nhà thuê, có khi dịp Tết năm sau sẽ không còn những câu chuyện như thế này nữa
23 tháng 1, 2014
Posted by admin

Chồng sắp cưới làm em họ có bầu

Tôi và em họ sống cùng một nhà trọ và rồi họ đã "tằng tịu" với nhau, giờ tôi phải làm sao?
  
Tôi không thể nào tin được cái điều tồi tệ ấy lại xảy ra với mình như thế này. Tôi đã quá tốt, quá tin tưởng vào hai người họ để rồi giờ đây họ đối đãi với tôi như thế. Một đám cưới đã được lên dự định vậy mà giờ tôi đang phải chấp nhận nhường chồng mình cho người khác. Điều đau đớn là người cướp chồng mình lại là người thân, cô em họ mà tôi quý mến như em ruột.

Tôi năm nay 28 tuổi, đang là nhân viên văn phòng của một công ty. Tôi luôn nghĩ mình là người hạnh phúc khi có một công việc để làm, có một người yêu đã gắn bó với mình 5 năm nay và chờ đợi kết thúc là một đám cưới là trọn vẹn. Nhưng rồi chỉ trong một thời gian ngắn mọi thứ đã tan biến. Tôi đã nuôi "ong tay áo, nuôi cáo trong nhà".

Tôi và người yêu đã quen nhau 5 năm và dự định sang năm cưới. Thực ra chúng tôi cũng đã từng nghĩ tới chuyện cưới xin lâu rồi nhưng vì cứ bạn việc nọ việc kia, lại đợi tuổi tác phù hợp nên cứ lừng chừng mãi. Chúng tôi cũng đã dự tính đầu năm sau sẽ kết hôn vì tuổi của hai bên cũng đã tới, lại yêu nhau quá lâu rồi.

Cách đây 9 tháng, tôi đón cô em họ lên ở cùng. Tôi thuê nhà đi làm một mình nên cũng buồn. Em họ là người mà tôi rất quý mến. Em ấy học ở dưới quê, tốt nghiệp xong ra trường không xin được việc làm nên lên thành phố nhờ tôi giúp. Tôi cũng xin được cho em làm ở một công ty, dù lương tháng không hậu hĩnh lắm nhưng cũng tạm ổn.

Chồng sắp cưới làm em họ có bầu - 1

Tôi không hề biết rằng em họ và chồng sắp cưới lại tằng tịu với nhau sau lưng tôi (Ảnh minh họa)

Từ ngày có em họ lên ở cùng tôi rất vui. Tối tối đi làm về có hai chị em cũng ấm áp hơn. Người yêu tôi thỉnh thoảng cũng qua phòng tôi, mấy anh chị em lại túm tụm nấu cơm ăn với nhau rất vui. Tôi hoàn toàn không đề phòng gì chuyện tình cảm của hai người họ cả. Vì bạn trai tôi là người hiền lành, tốt tính còn em họ của tôi rất ngoan ngoãn.

Em họ tôi cũng tâm sự yêu một anh ở dưới quê nhưng rồi hai đứa chia tay. Vừa chán vì thất tình lại không xin được việc làm nên em họ tôi mới lên thành phố. Bạn trai tôi cũng rất quý mến cô em họ này. Ngày trước về quê, hai anh em cũng quấn lấy nhau suốt vì cả hai vui tính nên nói chuyện rất hợp. Tôi thực sự đã cảm thấy cuộc sống của mình quá hoàn mĩ khi sống trong tình yêu, tình thân và mọi người luôn yêu quý nhau.

Vậy mà cho tới cách đây 5 hôm, em họ tôi ôm cái bụng bầu khóc mếu thú nhận với tôi mọi chuyện rằng chủ nhân của cái bào thai đó không ai khác chính là chồng sắp cưới của tôi. Tôi bàng hoàng hết cả người vì không tin đó là sự thật. Nhưng còn nhiều điều khủng khiếp hơn thế mà tôi không hề hay biết.

Chồng sắp cưới làm em họ có bầu - 2

Anh nói ban đầu cũng là vì thích thú trước vẻ đẹp của em họ tôi, sau đó vì phạm sai lầm một lần nên cứ nhắm mắt đưa chân, lún sâu thêm vào sai lầm đó. Cho tới giờ thì hối cũng không còn kịp nữa. (Ảnh minh họa)

Họ đã qua lại với nhau 3 tháng nay rồi. Không phải trót dại một lần mà là quá nhiều lần tôi không có nhà họ đã làm trò đồi bại ấy với nhau. Lần trước em họ tôi đã mang thai một lần nhưng phá bỏ, đến lần này vì sợ ảnh hưởng tới chuyện sinh sản nên em tôi buộc phải để. Giờ em tôi khóc mếu mong tôi cứu giúp lấy nó vì nó không biết làm sao.

Tôi đau đớn vô cùng. Tôi không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như thế này. Chồng sắp cưới của tôi cũng khóc mếu mong tôi tha thứ. Anh nói ban đầu cũng là vì thích thú trước vẻ đẹp của em họ tôi, sau đó vì phạm sai lầm một lần nên cứ nhắm mắt đưa chân, lún sâu thêm vào sai lầm đó. Cho tới giờ thì hối cũng không còn kịp nữa.

Giờ tôi không biết phải làm như thế nào nữa, hai người họ bấu víu vào quyết định của tôi trong khi chính tôi cũng không biết mình phải làm gì? 
Posted by admin

Đi câu

Chị thích thú mở cái khạp ngắm lũ cá chen chúc quẫy đạp. Chỗ này cũng được hơn hai ký lô chứ ít gì? Lâu nay nhà chị ăn cá liên tục, hết nấu canh chua, muối sả ớt chiên rồi lại kho tiêu... Mấy đứa nhỏ lúc trước còn mê, giờ ngán lắm rồi. Chị bắt vài con mập ú cho cô Hường hàng xóm, Hường khen chồng chị giỏi, đi làm về mệt lại còn câu cá cho vợ. Chị có vẻ mãn nguyện bảo, câu cá là trò giải trí lành mạnh, vừa thư giãn, vừa tập cho người ta tính kiên trì, lại có cá ăn, đủ thứ lợi. Nói rồi chị chỉ vào cái khạp cá khoe: "Chị tính xẻ phơi làm khô, Tết nướng chấm mắm me, mấy ông nhậu mê lắm đó!". Như chợt nhớ ra, chị bảo: "Cô nói chồng chiều cùng đi câu với ông xã chị cho vui". Hường trề môi: "Úi trời! "ông nội" em mà chịu đi câu, ai đánh tennis giùm ổng?". Chị chợt nghĩ, so ra chồng mình cũng còn "được" chán!




Nhớ lúc trước, vừa về đến nhà là chồng chị toòng teng trên võng, vừa đu đưa vừa lim dim nghe nhạc, không thì cũng loanh quanh với mấy chậu kiểng, mặc cho vợ một mình quay như chong chóng dưới bếp. Chị bực, nhưng lại nghĩ thà vậy còn hơn mấy ông la cà quán xá, nhậu nhẹt bê tha. Lâu nay, chẳng hiểu sao bỗng dưng chồng chị mê câu cá, chiều nào cũng vậy, đi làm về là vội vàng tắm rửa, ăn uống qua loa, xách cần câu đi liền, ghiền tới mức khuya lắc khuya lơ mới về. Mà phải công nhận, ổng "sát cá" thiệt! Bữa nào cũng được vài con.

Thấy chị lúi húi làm cá, Hường qua phụ chị một tay cho lẹ. Lũ cá con nào con nấy ú nù, sao giống thứ cá nuôi bán ngoài chợ quá? Hường thắc mắc rồi nhìn chị với vẻ nghiêm trọng: "Có khi nào ổng mua cá "ngụy trang" rồi đi câu... cái khác không hả chị?". Chị tỉnh queo, chắc như đinh đóng cột: "Chuyện gì chứ chuyện này thì anh xã chị "ngoan" nhất đó". Hường gật gù: "Ừa... Mà chị nói cũng phải, có vợ như chị còn hư mới là lạ!".

Chị là nhân viên văn phòng, xinh đẹp, duyên dáng lại khéo vén trong ngoài. Ai cũng nói chồng chị tốt phước. Anh từng là kỹ sư hẳn hoi, nhưng vì công ty giải thể, phải trở thành nhân viên giao hàng cho các đại lý bánh kẹo. Anh thuộc týp người khô khan ít nói, chẳng biết ga-lăng. Đã vậy, lại ăn mặc xuề xòa, trong khi chị lúc nào cũng chỉn chu, tươm tất. Đi với chồng, chị còn cảm thấy mắc cỡ vì nhìn anh với chị cứ một trời một vực. Chị góp ý thì anh bực bội: "Có đẹp mấy thì tôi cũng chỉ là thằng chạy hàng thôi!". Chị ủi đồ, anh không chịu: "Vẽ chuyện! Có thằng chạy hàng nào mặc đồ láng mướt đâu". Cuối năm, chị thích sắm đồ mới cho cả nhà đón Tết với ước mong sẽ có nhiều điều mới mẻ, tốt lành. Đã chọn cho chồng được bộ đồ vừa ý nhưng rồi chị lại đặt xuống. Đã mấy lần mua đồ cho chồng lại phải đi đổi hoặc trả lại, chị ngán ngược. Liếc bộ đồ vợ mua cho mình, anh cộc lốc: "Trả cho người ta. Đồ mặc có hết đâu mà sắm, uổng!". Chị tức lắm, nhưng lại nghĩ, chồng mà cứ láng mướt, miệng mồm dẻo quẹo thì càng mệt. Như vậy có khi lại hay, chẳng lo bị... dòm ngó!

Chị nướng mấy miếng cá lóc đã phơi được vài nắng vừa khô. Mùi thơm dậy lên nức mũi khiến mấy đứa nhỏ khoái chí: "Tuyệt... cú mèo, mẹ ơi!". Chị nhìn chồng tươi cười: "Nhờ ba đó.". Anh chẳng nói gì như vốn dĩ vẫn thế. Con gái phụ mẹ làm mắm me, mấy mẹ con vừa thử vừa tấm tắc: "Ngon quá! Đúng là khô "nhà mình": tự câu, tự ướp, tự phơi nên vừa chất lượng vừa an toàn". Thằng nhỏ vẽ vời thêm: "Sắp Tết rồi, chiều nào ba cũng rinh về mấy ký cá cho mẹ làm khô, đảm bảo Tết này mình có khô bán". Mấy mẹ con cười thích thú, anh vẫn tỉnh rụi như người ngoài cuộc...

Chiều Chủ nhật, anh xách xe với cần câu đi sớm hơn mọi lần, bảo mẹ con cứ ăn cơm trước, anh đi với mấy thằng bạn, ăn đỡ ổ bánh mì rồi về nhà ăn sau. Chị xót ruột: "Đi câu thôi mà, chi phải khổ dữ vậy? Được ngày nghỉ nấu vài món đặc biệt cho chồng con, anh về trễ còn gì là ngon". Nói thì nói vậy chứ anh đã làm gì thì đố cản.

Trời sập tối, mấy mẹ con ăn cơm trước. Chị nhìn mấy món chồng thích chợt thấy thương anh. Cứ lầm lũi làm, chả biết hưởng thụ gì cho bản thân. Mê gì mà mê quá vậy không biết. Ý nghĩ của chị bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại. Hường điện, bảo đang cùng đám bạn ở quán ăn Hương Quê cách nhà gần chục cây số, chị phải đến ngay. Giọng Hường nửa thảng thốt nửa bất cần như mọi khi, vì vậy chị chẳng thể từ chối.

Chị đến, vừa thoáng thấy bóng chị, Hường đã chạy ra hối hả kéo vào. Hường chỉ cho chị một bàn ăn trong góc khuất cách đó chục bước chân. Theo tay Hường, chị giật mình. Người đàn ông nhìn nghiêng đang cười sao mà y chang chồng chị? Trời! Đúng anh rồi, nhưng sao lại ngồi với một phụ nữ và một đứa nhỏ, lại thân mật thế kia? Bộ đồ cũ sờn hồi chiều đã được thay bằng bộ đồ bảnh tỏn, nhìn anh trẻ ra đến năm bảy tuổi! Đầu óc chao đảo, quay cuồng, chị lắp bắp một câu như vô nghĩa: "Gì vậy...?" rồi sụp xuống, mặt mày tái mét. Mọi người nhốn nháo mà ba người ở góc kia vẫn chẳng hay. Họ như không hề quan tâm đến xung quanh. Hường lật đật chạy vội qua chỗ ba người đang vui vẻ. Người đàn ông nhìn lên chợt sững lại vì bất ngờ: "Cô... cô...". Hường vội kéo anh: "Anh qua coi chị sao rồi kìa!". Anh nhìn qua thấy vợ đã rũ xuống vai mấy người lạ liền hốt hoảng chạy tới xốc chị dậy, gọi Hường: "Cô kêu taxi giùm tôi!". Ẵm chị ra xe, anh còn nghe tiếng ai đó: "Trời! Lủ khủ lù khù vác cái lu... chạy!".
Posted by admin

Bàn về các ông chồng "cũ"

Sáng, ông chồng thức dậy, uể oải, mắt nhắm, mắt mở, từng bước nặng nề vào toilet, không bao giờ đóng cửa, nên buổi sáng trong lành của bà vợ luôn bị ô nhiểm bởi âm thanh cá nhân của lão chồng. Rồi lão thay quần áo, xỏ giày, ho vài tiếng, dắt xe ra khỏi nhà... cứ thế ngày này qua ngày khác chả có gì mới.

Có khi bà bật cười một mình khi đoán đúng ngay hành vi kế tiếp của chồng. Hay thật, lão chẳng thay đổi gì cả. Buổi tối, hôm nào đi nhậu với bạn, lão sẽ về khoảng giờ đó, dáng xiêu xiêu, lăn đùng ra ghế sopha, hôm nào không ai rủ đi nhậu thì sau khi chán cái laptop, lão nằm ườn xem tivi, và khi lão chịu mò vào giường là lúc lão ngáp đến sắp toác cả miệng.

Ngay cả cái cách lão gây chuyện với vợ cũng... cũ sì. Ở nhà bà, những buổi cơm tối đầy đủ vợ chồng, con cái đâu phải là thường xuyên, vậy mà ngồi vào bàn ăn, lão luôn nói một câu: "Hổng có gì ăn, cứ canh chua, thịt kho, rau muống hoài!". Cái chê của lão, khiến bà cảm thấy bị tổn thương, ai nội trợ mới hiểu nổi niềm của người nấu ăn, đi chợ đến long óc mới nghĩ ra mua gì, nấu gì... Nhưng bà cũng kịp nhận ra một thông điệp: Thì ra chồng bà cũ sì của bà lại muốn vợ phải mới, ít ra là nấu món mới. Vậy là bà có cơ sở để suy ra: "Chắc lão chồng cũng thấy bà vợ mình... đang cũ đi".



Ảnh minh họa

Các ông chồng gặp nhau trên bàn nhậu, hay bông đùa: "Không có gì cũ nhanh bằng... bà vợ"...chứ các lão đâu biết, các lão cũng cũ nhanh không kém, cũ từ con người đến hành vi, lối sống, cách ứng xử.

Bà Lê Thị Thu Phương, mất 6 năm quần quật làm mẹ vì sanh liền hai đứa con chỉ cách 2 năm. Đó là khoảng thời gian, bà không biết đến giấc ngủ dài, bữa cơm trọn vẹn. Con cái lấy đi nhiều sức lực của bà. Bây giờ, đứa đã lên 6, đứa đến 4, bà mới có thời gian phục hồi ngoại hình. Dành thời gian đầu tư làm móng, làm đầu, matxa... bà thấy mình cũng chưa đến nỗi nào, "bo - đì" chưa đến mức xuống cấp.

Vậy, mà chồng bà, chẳng bầu bì, sanh nở, chẳng cho con bú, cũng không thức khuya, dậy sớm... lại sồ sề nhanh hơn vợ. Bà ngao ngán nhìn cái bụng vượt mặt của chồng, kết quả của những chầu bia bọt vì đủ thứ lý do với bạn bè. Chồng bà còn hay tự hào khoe cái bụng to: "Sắp giàu rồi, nên tướng sang ra".

Đàn ông sướng vì vô tư, già cũ thế nào thì vợ cũng phải mê, phải chiều, chứ đàn bà mà béo lên là mặc cảm ngay, là héo hon liền. Bà không chê chồng, nhưng bà chán cái lão chưa ngủ đã ngáy. Đi đâu với chồng, bà cũng chẳng vui vẻ gì khi được mọi người khen bà nhỏ hơn chồng có một tuổi, sanh hai con mà trông còn trẻ chán, bởi bà lo cái gì cũ cũng dễ bị hư hỏng. Nhiều lần bà nghiêm túc bảo chồng chú ý ăn uống điều độ, siêng chơi thể thao để giữ gìn sức khỏe. Mua áo quần cho chồng, năm sau tăng size hơn năm trước, bà lại nhắc chồng kiêng nhậu, kiêng ngồi máy tính. Chồng bà có nghe đâu, bảo đàn ông không sợ già, không sợ cũ, sợ xấu, chỉ sợ vợ cằn nhằn thôi.

Bởi thế, không ít gia đình lâm vào cảnh chẳng đến mức chia tay, mà cũng chẳng có gì vui. Gia đình cứ thế cũ đi, nhàm đi. Nhiều bà vợ chọn thời điểm cuối năm để thực hiện một vài hoạt động mang tính đổi mới gia đình, tuy nhiên cùng với việc sơn nhà, sơn cửa, mua hàng hóa mới... thì nhân đây các ông chồng, bà vợ cũng nên quan tâm đến việc làm mới bản thân, nhằm mang đến nhiều niềm vui bất ngờ cho gia đình.
Posted by admin

Em chỉ có tình biếu sếp

Tôi chỉ kịp tỉ tê "Em chỉ có tình đây cho anh" là lão sếp già đã cười đắc chí ôm hôn mặn nồng.

Làm tư quen rồi, bước chân vào chốn nhà nước "xa hoa" này tôi mới biết, có lắm thứ thủ tục rườm rà mà quan liêu đến như thế. Ai đời trước ngày lễ tết cả tháng trời, mọi người đã bàn tán, xì xào chọn quà biếu sếp. Tôi định lờ đi như những năm trước - khi còn làm ngoài, nhưng một bà chị mách nước, muốn giữ ghế thì đừng bỏ qua cơ hội...

Nhưng cơ hội vội đến với tôi lại khác với các bà chị kia, lão sếp già có ý dòm ngó tôi từ lâu. Vừa không mất tiền, mất sức săn quà độc lấy lòng sếp, vừa dễ dàng được cất nhắc, việc gì tôi bỏ qua cơ hội này. Chiều nào cũng vậy, khi các cô các chị về gần hết, "sếp già" lại mò sang phòng tôi chuyện trò, hỏi han. Có hôm, tôi trốn về sớm lo việc gia đình là kiểu gì, lão cũng gọi điện quát tháo. Biết ý, tôi thường nán lại làm khuya để chiều lòng sếp.

Gần cơ quan tôi có một quán cà phê yên tĩnh, bài trí đậm nét cổ đồng quê, biết rằng kiểu gì lão sếp cũng thích nơi này nên chủ động mời sếp đến đó trò chuyện. Ban đầu là tỉ tê công việc, sau là hỏi thăm chuyện gia đình. Lão sếp kể, bà vợ già của lão dạo này chán lắm, đã không "làm ăn" được gì lại còn hay lắm lời. Hết yêu sách đòi lão "cúng" hết tiền lương, còn nhắc nhở cái khoản quà cáp của đám nhân viên. Thực lòng, lão hiểu nỗi khổ của cấp dưới nhưng để chiều lòng bà vợ già, lão đành xa xôi với các cô các anh như vậy...

Như nắm được "thóp" của lão, tôi chuyển sang tỉ tê hoàn cảnh của mình. " Em tuy đã một đời chồng nhưng anh chồng cũ của em rõ chán ngắt, không có khả năng sinh con, đã thế còn đèo bòng đám em nheo nhóc còn ăn học, bà mẹ già suốt ngày ốm đau bệnh tật. Mà có mỗi thế đâu, gia đình em cũng có khá giả gì, bố bỏ mẹ con em từ lúc em còn nhỏ. Một mình mẹ nuôi em khôn lớn. Giờ đi làm như thế này nhưng cũng không yên tâm vì mẹ già còn đang một mình ở quê".

Được lời như cởi tấm lòng, sếp đặt nhẹ bàn tay lên đùi tôi bảo, " Không sao, không quà thì còn tình chứ em". Thầm nghĩ trong lòng, thứ tình lão nói đến tôi thừa hiểu, dù sao vừa không tốn kém sức lực, tiền bạc lùng sục quà cáp, tôi lại dễ dàng được lão để mắt tới. Tôi cũng nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay sếp cười hiền...



Tôi đây chỉ cần tối tối bên lão, rót vào tai lão những lời mật ngọt là có tất cả (Ảnh minh họa)

Từ tối hôm đó, hầu như chiều nào lão cũng đưa tôi đi, hết gặp đối tác, ăn uống, nhậu nhẹt, đến ngắm cảnh đêm. Sau đó là những nụ hôn, cái ôm và làm tình vội vã trong nhà nghỉ. Thú thực, tôi lại thấy yêu đời hơn cái thời cứng nhắc giữ mình trước đó. Tôi chú ý đến vẻ ngoài hơn, chú ý tìm hiểu những sở thích quái đản của lão sếp già hơn. Dù biết rõ chả thể yêu nổi lão nhưng lại quý cái công lão giúp tôi thay đổi hẳn bản thân mình. Không những thế, sau hai tháng cặp kè, lão đã đưa tôi lên làm phó phòng.

Tết gần đến, tôi chẳng phải đi tìm quà cáp mà trái lại, lão lại đi lùng của ngon, vật lạ cho tôi. Không nói điêu ngoa chứ nước hoa, quần áo hàng hiệu ngày nào lão chẳng đưa tôi đi sắm. Quà cứ đầy mà tình cứ đưa, vừa được hưởng vừa có lợi, dại gì mà tôi không đưa đẩy.

Thú thực, tôi thấy thương thay cho các chị các anh. Cứ hễ ngày lễ, ngày tết là lại tất bật "mò" đến nhà sếp biếu xén, chuyện trò lấy lòng. Có anh còn chầu chực đưa đón, đến cả cái khóa cửa nhà sếp hỏng cũng tìm cách sửa sang cho bằng được. Lại có kẻ hết "ton hót" ở cơ quan còn mệt sức kiếm em này em kia cho sếp giải trí. Nghe kể tôi lại thấy buồn cười.

Tôi đây chỉ cần tối tối bên lão, rót vào tai lão những lời mật ngọt là có tất cả. Mấy ngày giáp Tết, mật độ lão đưa tôi đi tiếp khách dày đặc, tối về, tôi chỉ kịp tỉ tê " Em chỉ có tình đây cho anh" là lão sếp già đã cười đắc chí ôm hôn mặn nồng. Thế đấy, quà tết biếu sếp của tôi chỉ thế thôi!
Posted by admin

Em không thể làm bồ nhí của anh!

Em quyết định chấm dứt chuyện tình yêu của chúng mình ở đây, vì em cảm thấy, làm như vậy, em thực sự có lỗi với anh và nhất là chị ấy.

Anh à, em đã suy nghĩ rất lâu, đã mất cả tháng để trăn trở, để cố gắng không nhớ đến anh! Em quyết định chấm dứt chuyện tình yêu của chúng mình ở đây, vì em cảm thấy, làm như vậy, em thực sự có lỗi với anh và nhất là chị ấy.

Anh à, từ khi biết anh có gia đình, em đã đau khổ lắm. Nhưng tình yêu em dành cho anh không hề thay đổi. Em vẫn yêu thương và dành trái tim cho anh, chỉ là, em không đủ dũng cảm để đối diện với tình cảm này. Em sợ một ngày, sợ cái ngày mà em phải đối diện với chị, với người phụ nữ là vợ của anh, là mẹ của con anh. Anh à, em vốn là cô gái yếu đuối, nếu phải đối diện với người mà mình đã gây tổn thương cho họ, em sợ chỉ có khóc, không làm nổi việc gì đâu anh. Có lẽ, anh chưa biết, em hoàn toàn yếu đuối.

Em biết anh đối xử tốt với em, yêu thương em chân thành, dành cho em nhiều thứ, và cũng lo lắng cả cuộc sống của em. Em đã yêu anh và từng nghĩ, nếu như không có anh thì em sẽ không thể nào sống nổi. Nhưng rồi em lại nghĩ, nếu như chị ấy không có anh, nếu như con anh không có anh, liệu họ có đau khổ không? Anh là người chung chăn chung gối, là người đã có con với nhau, làm sao mà lại không đau khổ được. Em đau khổ 1 phần thì có lẽ chị đau khổ mười phần, phải không anh?



Từ bỏ đi anh, nhưng nếu em không đủ dũng cảm, hi vọng anh có thể giúp em. Anh hãy yêu một người khác, chỉ cần không phải là em, vì em sợ lắm, em sợ mình không đủ can đảm.

Anh à, anh có lẽ không biết cách đây mấy hôm, chị gọi điện và đòi gặp em. Nước mắt chị lưng tròng, chị khóc lóc rất nhiều. Chị không mắng, không chửi, không nói gì nặng lời với em, chị chỉ van xin em từ bỏ anh, trả anh về với chị, với con của chị. Chị biết, anh là người đàn ông của chị nhưng trái tim không ở bên chị, nhưng chị vẫn hi sinh, cố gắng sống bên anh, chăm sóc anh, để trở thành người vợ tốt. Chị hi vọng một ngày, anh có thể trở thành người chồng tốt và cảm nhận được tình yêu của chị. Nhưng mà, chi nói, dù chị cố gắng bao nhiêu thì anh vẫn yêu người khác. Chị biết, hôn nhân không có tình yêu thì không hạnh phúc, cũng không nê níu kéo làm gì. Nhưng còn con chị, nếu không có anh thì con sẽ mồ côi, sẽ không có cha. Chị không biết nói với con sau này thế nào, cũng sợ không nuôi nổi con. Nên chị đã gặp em và van xin em từ bỏ anh.

Anh à, anh biết cảm giác không nhắn tin hay không nghe điện thoại của anh khiến em đau khổ thế nào không? Em cảm thấy như mất đi thứ gì đó quan trọng lắm. Em không thể nào tiếp tục yêu anh được nữa. Nếu như hạnh phúc trên sự đau khổ của chị ấy, em thực lòng không làm được anh à. Em thực sự đã quá yêu anh, thực sự muốn anh trở thành người có thể bên cạnh anh suốt đời nhưng mà, nếu cứ thế này, em không thể nào tiếp tục. Nghe giọng chị ấy trong điện thoại van xin em, giọng chị ấy than khóc, em làm sao nhẫn tâm hả anh?

Từ bỏ đi anh, nhưng nếu em không đủ dũng cảm, hi vọng anh có thể giúp em. Anh hãy yêu một người khác, chỉ cần không phải là em, vì em sợ lắm, em sợ mình không đủ can đảm. Anh hãy từ bỏ tình yêu với em đi nhé, hãy giúp em quên anh, được không? Thực lòng, em van anh đấy, hãy quay về bên chị đi anh, em không thể tiếp tục làm bồ nhí của anh được. Và em cũng không hi vọng anh cho em một danh phận. Em xin anh hãy tha thứ cho em và quay về bên vợ con anh nhé. Em cũng sẽ tìm cho mình một người đàn ông yêu thương em thật lòng và làm vợ, cùng sinh con đẻ cái với người ta, nhé anh!
Posted by admin

Anh ngạc nhiên vì nhà tôi quá giàu

Có lẽ, trong câu chuyện anh kể với bố mẹ mình ngày về ra mắt gia đình tôi thì, gia đình tôi rất nghèo.

Căn nhà cấp 4 đơn sơ còn lớp mái ngói, mọi thứ đồ đạc đều cũ kĩ, xộc xệch. Và cũng không rõ, phản ứng của bố mẹ anh thế nào, nhưng sau lần ấy, anh không bàn tán gì và bố anh nói: "Nhà anh không phân biệt giàu nghèo" khiến tôi hiểu là anh đã nói với bố mẹ, gia đình tôi rất nghèo.

Mà nghèo thật chứ nào có sai. Gia đình tôi vốn nghèo như vậy, nên khi đưa anh về nhà chơi, anh đã rất ngạc nhiên. Vì bố mẹ tôi nhìn chân chất, còn nhà thì quá thấp lại nhỏ, trong nhà không có thứ gì đáng giá cả. Nhìn tôi, anh không nghĩ tôi là người nghèo như vậy. Không phải vì tôi ăn chơi, chỉ là, tôi đi học xa nhà nhiều, tay cầm bút từ nhỏ, được bố mẹ lo lắng cho nên cuộc sống của tôi cũng có khác hơn so với bố mẹ chân lấm tay bùn.

Thực ra, ngôi nhà ấy chỉ là căn nhà cũ của gia đình tôi, khi bố mẹ tôi chưa mua đất ở thành phố và xây biệt thự. Giờ gia đình tôi đã có căn biệt thự ở thành phố, đó là nơi mà anh chưa hề biết.

Ngày đó, vì sợ anh chê gia đình tôi nghèo, muốn thử lòng anh nên tôi đã nhờ bố mẹ diễn vở kịch này, hi vọng anh không vì thấy nhà tôi nghèo mà phụ tôi. Vì bây giờ, nhiều người thấy người yêu nghèo là bỏ chạy, vì họ cũng muốn bám vào gia đình nhà vợ. Nhưng mà, khi anh nói, bố mẹ anh quyết định về nhà tôi chơi, tôi thấy mừng lắm! Vì ít ra, anh còn có suy nghĩ nghiêm túc trong mối quan hệ của chúng tôi, anh không muốn chúng tôi phải chia tay nhau. Tức là anh không hề nghĩ chuyện giàu nghèo là điều quan trọng. Ai chả muốn lấy được người giàu sang dù là chồng hay vợ, bản thân tôi cũng vậy. Nhưng mà, cũng không vì thế mà từ bỏ tình yêu vì họ quá nghèo.



Tôi không có ý khoe khoang, chỉ là tôi muốn tin chắc rằng, anh không vì chuyện tôi nghèo mà muốn bỏ rơi tôi. (ảnh minh họa)

Hôm đó, tôi dẫn bố mẹ và anh về chơi. Dừng trước ăn biệt thự ấy, anh hỏi tôi dừng lại làm gì. Khi tôi mời bố mẹ anh xuống xe vì đã tới nhà thì anh mới ngạc nhiên, thảng thốt. Anh bảo: "Ơ, sao lại vậy em, lần trước..." Tôi hiểu ý anh, "đây là nhà em anh ạ, còn lần trước là anh về nhà dưới quê. Hôm đó bố mẹ em về cúng giỗ". Anh chưa tin lắm, có vẻ anh nghĩ tôi đang lừa bố mẹ anh, hoặc là vì ngại nhà mình nghèo nên làm thế. Bố mẹ anh cũng ngạc nhiên vì trước mắt họ là một căn biệt thự sang trọng, lộng lẫy, to đùng, ở ngay mặt tiền thành phố chứ không phải giống như những gì anh kể. Có vẻ anh còn nghi ngờ tôi mượn nhà. Nhưng khi vào nhà, tranh ảnh cả nhà tôi, của bố mẹ tôi treo, anh đã tin.

Nhà tôi giàu khiến anh há hốc miệng ngạc nhiên. Anh có lẽ không dám nghĩ như vậy. Anh không tin là tôi lại giàu như thế. Thực ra, gia đình tôi rất có điều kiện, lại có người đi nước ngoài nên của cải cũng dư giả. Nhưng bố mẹ tôi vẫn muốn giữ lại mảnh đất ở quê, thi thoảng về nghỉ ngơi và cúng bái. Nên hôm đó, tôi đã dẫn anh về. Nhà cũ nát như vậy, chắc anh ngạc nhiên lắm và giờ thì càng ngạc nhiên hơn.

Tôi không có ý khoe khoang, chỉ là tôi muốn tin chắc rằng, anh không vì chuyện tôi nghèo mà muốn bỏ rơi tôi. Nhìn ánh mắt của anh lần về cùng tôi trong căn nhà cấp 4 nghèo ấy, tôi biết, anh không phải người tham vàng bỏ ngãi. Vậy là tôi yên tâm rồi.

Bây giờ thì tôi tự tin yêu anh, tự tin làm gì mình muốn để tôi và anh có một cuộc hôn nhân tốt. Bố mẹ tôi cũng rất ưng anh, muốn anh làm con rể của họ. Chỉ hi vọng, tương lai chúng tôi sẽ hạnh phúc, không có gì phải phiền não cả. Tôi thực sự vui vì điều này.
Posted by admin

Ít có thằng đàn ông nào ngu như tôi

"Anh xài gì mà xài dữ vậy? Phải biết tiết kiệm chớ? Xài kiểu đó rồi mai mốt có chuyện gì thì cạp đất mà ăn". Vợ tôi giẫy lên như đĩa phải vôi khi tôi bảo đưa một ít tiền để tôi sắm sửa Tết, chuẩn bị quà biếu cho họ hàng ở quê.

Với cái kiểu trả lời như vậy, chắc chắn tôi xin 10 ngàn thì chỉ được 5 ngàn, xin 10 triệu thì chỉ được 5 triệu. Chính vì biết tính vợ như vậy nên tôi mới nói dư ra rồi trả giá dần dần...

Có lẽ trên đời này, ít có thằng đàn ông nào ngu như tôi. Ngày công ty phát cái thẻ ATM và bắt đầu trả lương qua tài khoản, tôi hí hửng khoe vợ: "Em sướng rồi nghen. Anh đăng ký dịch vụ SMS qua số điện thoại của em, từ giờ trở đi lương bổng của anh có bao nhiêu, tiền ra, tiền vô thế nào em biết hết". Phương Chi, vợ tôi cười tít mắt: "Nhưng nếu chỉ biết thì đâu có sướng? Anh phải đưa thẻ cho em giữ thì mới quản lý được. Đưa cho em đi, lúc nào anh cần tiền thì em sẽ đưa thẻ cho anh đi rút".

Vợ tôi nói ngon, nói ngọt, cuối cùng tôi nghĩ, thôi thì của chồng, công vợ. Phương Chi kỹ tính, biết dè sẻn chi tiêu, chắc chắn tiền bạc không thất thoát đi đâu mà lo. Vầy cuối cùng tôi cũng đưa thẻ cho vợ. Ngày đó cách nay đã gần 10 năm. Khi ấy việc trả lương qua thẻ còn hiếm hoi nên được cầm cái thẻ rút tiền trong tay, vợ tôi hãnh diện lắm; luôn làm ra vẻ văn minh, hiện đại lắm. Tôi nhìn thấy vẻ vui sướng của vợ thì cũng vui lây, bụng bảo dạ, thôi thì làm được cho người mình yêu thương hạnh phúc thì chính mình cũng hạnh phúc vậy.



Thế nhưng, ít lâu sau rắc rối lại nảy sinh...

Thế nhưng, chỉ ít lâu sau đó rắc rối bắt đầu nảy sinh. Trước đây, tiền lương tôi đưa cho vợ 2/3, còn giữ lại 1/3 để ăn sáng, cà phê với bạn bè và tiêu xài lặt vặt những khi hữu sự. Thỉnh thoảng có dư một ít, tôi gởi về cho bà già ngoài quê hay cho mấy đứa cháu vô Sài Gòn học hành. Tôi chỉ xoay sở trong "hạn mức" của mình, không bao giờ lấy thêm của vợ.

Còn bây giờ, vợ thích ra cây ATM rút tiền nên cứ đưa cho tôi mỗi lần một ít, xài năm ba bữa hết lại phải xin. Mà tôi nhẩm tính, từ khi có cái thẻ, chưa bao giờ tôi được nhận đủ 1/3 hạn mức của mình. Chưa kể, mỗi lần xin tiền thì lại nhận được câu nói mát mẻ của vợ: "Ủa, hết rồi hả? Em nhớ mới đưa cho anh mà. Nhớ tiết kiệm đó nha, mình còn phải dành dụm để nuôi con...".

Trời ơi, tôi là thằng đàn ông tiết kiệm nhất trên đời này rồi. Chuyện gì đáng xài tôi mới xài chứ không đáng, 1 đồng tôi cũng không hoang phí. Thế nhưng là đàn ông mà trong túi không có tiền, tôi cảm thấy mình rất mất giá trị. Muốn làm gì cũng không còn tự chủ. Tôi bắt đầu suy nghĩ rồi ân hận về chuyện đã giao ví tiền cho vợ. Giờ tôi mới thấm thía kinh nghiệm của mấy ông anh đi trước: Tiền vào tay vợ là một đi không trở lại. Tôi có cảm giác mỗi lần ngửa tay xin tiền vợ là tình cảm vợ chồng lại sứt mẻ một chút vì chẳng bao giờ Phương Chi vui vẻ đưa tiền cho tôi.

"Thôi, em đưa trả cái thẻ cho anh rồi mỗi lần tới kỳ lương, anh lại rút ra đưa cho em như trước"- có lần bức bối quá, tôi nói với vợ như vậy. Đó là lần mẹ tôi bệnh, anh hai gọi điện thoại cầu cứu, tôi bảo Phương Chi đưa tiền thì nàng nói rằng tiền đã gởi tiết kiệm có kỳ hạn, không rút ra được. "Anh coi mượn đỡ ai đó rồi mai mốt trả lại, nhưng nhớ là đưa cho anh hai 2 triệu thôi nha, không có nhiều đâu"- nàng căn dặn.

Tôi bực mình vô công ty vay quỹ tương trợ nội bộ 10 triệu gởi về cho mẹ. Biết được, vợ tôi tru tréo: "Vậy thì tháng tới lấy gì mà ăn? Anh thì chỉ giỏi bao đồng; mẹ là mẹ chung, mấy anh, mấy chị đâu mà bắt anh phải lo? Mẹ ở với anh hai, đất vườn anh hai hưởng thì phải nuôi mẹ chớ?". Tôi không muốn đôi co nên bảo: "Nói nhiều quá!".

Những chuyện nhỏ nhặt như vậy làm cho cuộc sống của chúng tôi ngày càng kém vui vẻ. Tôi là người biết nghĩ, biết lo cho gia đình chứ đâu phải kẻ ăn chơi hoang phí mà vợ tôi lại quản lý theo kiểu phát xít như vậy? Chung quy mọi chuyện cũng tại cái thẻ ATM mà ra. Khổ nỗi, công ty tôi giờ không cho phép trả lương bằng tiền mặt nên chắc cả đời này, tôi bị cái thẻ mỏng manh ấy cột chặt và chi phối.

Gần 10 năm qua rồi nhưng không có cái Tết nào đối với tôi vui vẻ, trọn vẹn. Không phải chỉ chuyện không có tiền bạc rủng rỉnh trong túi mà là vì bắt đầu từ khi công ty trả lương, thưởng vô thẻ thì vợ chồng cũng bắt đầu cuộc chiến "bên anh, bên tôi; bên vợ, bên chồng". Vợ tôi mua sắm cái gì, biếu tặng ai ra sao tôi đều không được biết. Thế nhưng tôi muốn làm gì với đồng tiền của mình cũng phải báo cáo, giải trình và luôn luôn không được phê duyệt dự toán.

Tết năm nay cũng không là ngoại lệ. Tôi còn ông bà nội năm nay đã ngoài chín mươi nên muốn mua tặng ông bà nội mỗi người một bộ đồ mới và biếu ông bà ít tiền để ông bà lì xì lại cho con cháu. Mẹ tôi thì Tết nào tôi cũng gởi về vài triệu để mẹ phụ anh chị hai lo đồ cúng kiếng mấy ngày Tết. Năm nay công ty tôi có sếp mới, tôi cũng muốn có một món quà tặng sếp để ra mắt... Nói chung là những khoản chi năm nay có nhiều hơn năm ngoái một chút nhưng đều là chính đáng.

Thế nhưng vợ tôi lại không duyệt. Tôi bực quá bảo: "Bây giờ em còn bao nhiêu tiền trong sổ tiết kiệm, đưa đây cho anh coi". Nhưng vợ tôi nhất quyết không đưa và còn lu loa rằng tôi làm như vậy là bỉ mặt vợ, là không tin tưởng, là hằm bà lằng đủ thứ...

"Không đưa hả? Vậy thì cứ ôm tiền đó mà ăn Tết một mình đi. Tôi đi về quê đây". Nói rồi tôi đùng đùng xếp quần áo, gọi nhà xe mua vé. Đến lúc này, vợ tôi mới mếu máo: "Tại em không có tiền chớ không phải có mà không đưa cho anh. Hôm qua em rút trả nợ hết rồi... nhưng vẫn chưa đủ...". Tôi chưng hửng: "Nợ ai? Nợ gì?".

Trời ơi, vợ tôi đánh số đề, bao nhiêu tiền bạc nướng hết vô đó. Vậy mà bao nhiêu lâu nay tôi cứ đinh ninh mình nàng là một tay hòm, chìa khóa tin cậy. Những điều vợ tôi nói khiến tôi chết đứng như trời trồng. Hóa ra bao nhiêu năm nay, tôi giao trứng cho ác.

Tết đã cận kề một bên vậy mà tôi không có một đồng xu dính túi. Đi làm thì thôi chứ về đến nhà, thấy mặt vợ là bao nhiêu ấm ức bị dồn nén lại bung ra. Tôi chỉ muốn đập cho vợ một trận nhưng giờ đây ngay cả chuyện ấy tôi cũng không có hứng thú để làm. Tôi đã nói với Phương Chi: "Ăn Tết xong, anh sẽ ly dị em".

Tôi nói thật lòng mình chứ không phải dọa dẫm gì nàng. Chỉ vì cái thẻ ATM mà vợ chồng tôi ra nông nổi này...
Posted by admin

Mưu hiểm của chồng và vợ cũ

Thì ra trước đó anh đã giấu cô qua lại với vợ cũ, không những thế còn đang lập mưu hiểm để lừa cô. Cô là kẻ thứ 3, cô không phủ nhận điều đó. Thiên hạ phỉ nhổ cô là ả đàn bà cướp chồng người, cô cũng nhục nhã chấp nhận. Bởi sự thật chính là như thế, cho dù cô có biện minh hay bào chữa gì đi chăng nữa. Cô là người dám nói, dám làm và dám chấp nhận sự thật.

Cô yêu anh, cho dù anh đã có vợ và một con gái. Tình yêu của cô chân thành và xuất phát từ con tim. Và thật may mắn, anh cũng yêu cô. Cô không thấy tội lỗi, bởi những trách nhiệm và nghĩa vụ gia đình chẳng có liên quan gì đến cảm xúc yêu đương cả. Cô là một người suy nghĩ thoáng và khá "Tây". Ở Tây họ sống hiện đại và phóng khoáng thế cơ mà. Hết yêu là chia tay, trách nhiệm với con cái sẽ vẫn đầy đủ là ổn thỏa.

Cô và anh đã đến với nhau như thế. Cô đạp lên dư luận và mọi lời bàn tán xì xầm. Anh li dị vợ, để con gái lại cho vợ anh nuôi để đến với cô. Cô tự tin mình sẽ mang lại cho anh hạnh phúc, với tình yêu và sự chân thành, tận tâm của mình. Và cô cũng tin vào tình yêu anh dành cho mình.



Cô và anh đã đến với nhau như thế. Cô đạp lên dư luận và mọi lời bàn tán xì xầm (Ảnh minh họa)

Anh thường nói với cô về những kế hoạch tương lai và mơ ước làm giàu để lo cho cô và con. Sờ tay lên bụng - đứa con còn chưa thành hình, cô lâng lâng ngập tràn hạnh phúc.

Một ngày, anh về bàn với cô kế hoạch làm ăn táo bạo. Nhưng khổ nỗi, vốn liếng trong nhà có được bao nhiêu đâu. Hai người cũng chưa dành dụm được nhiều. Cô lo lắng lắm. Nhưng nhìn vào ánh mắt ngời sáng và lòng quyết tâm cao độ của anh, cô lại thấy như được tiếp thêm sức mạnh.

Và hơn cả, vì cô yêu anh, vì anh là chồng cô, là cha của đứa con cô đang mang trong bụng nên cô chẳng nỡ bàn lùi, giội cho anh một gáo nước lạnh được. Hơn nữa, là người vợ, ủng hộ và giúp đỡ chồng là điều hoàn toàn nên làm. Anh làm gì thì cũng là vì gia đình này, vì cô và con chứ vì ai nữa.

Căn nhà này mang tên bố mẹ cô. Sau khi cưới cô, anh chuyển về sống cùng luôn. Trước đó, anh và vợ cũ chưa mua được nhà, vẫn phải ở nhà thuê. Vậy nên, giữa họ cũng không có tài sản chung gì đáng kể cả. Có thể coi như anh tay trắng đến với cô. Nhưng cô không quan trọng điều đó. Điều cô cần là anh và tình yêu của anh cơ mà.

Vậy là để chiều lòng anh, và cũng vì mục tiêu phấn đấu, làm giàu kinh tế cho gia đình, cô đã hết lòng xoay sở tiền nong, vốn liếng cho anh lập nghiệp. Trong đó không ngoại trừ cả việc cầm cố căn nhà mang tên bố mẹ cô. Đây là căn nhà bố mẹ cô dành dụm cả đời mua cho cô, hy vọng con gái có cuộc sống tốt đẹp nơi thành phố phồn hoa. Nhà cô chỉ có 2 chị em gái, bố mẹ vẫn đang ở quê, cô dự định sau này cô sẽ đón ông bà lên ở cùng mình.

Thấy anh hạnh phúc, cô cũng hạnh phúc theo. Viễn cảnh một tương lai tươi sáng, vợ chồng đồng lòng, chung tay vượt qua khó khăn khiến cô háo hức và vui sướng vô cùng. Giấc mơ có anh cô đã có được, giờ đây cô sẽ cùng anh nắm tay nhau xây đắp một tương lai đẹp đẽ.

Cô bầu bí nên mệt mỏi, toàn nghỉ ở nhà, cũng không sát sao đến chuyện anh đi đâu, làm gì với số tiền lớn cô giao. Hơn nữa, "làm ăn là chuyện của đàn ông, đàn bà cứ săm soi xét nét làm gì" - anh đã nói như thế. Cô lại ngại anh tự ti vì không góp được đồng vốn nào, nên để mặc anh tự do. Và quan trọng là, cô tin tưởng anh hết lòng.

Nhưng ở đời ai nói trước được chữ ngờ. Vào một ngày không lâu sau đó, khi mà anh đã ôm hết tiền đi để "bàn chuyện làm ăn", anh về ép cô viết đơn li dị đơn phương. Cũng bởi cô đang mang thai, anh không có quyền yêu cầu li dị.

Choáng váng và chết sững trước sự việc xảy đến quá bất ngờ. Nhất là khi cô cự tuyệt gay gắt thì anh hằn học gằn từng tiếng: "Cô không viết đơn đúng không? Nếu chỉ vì cái thai này mà tôi không li hôn được. Vậy nếu không còn cái thai này nữa thì chuyện li hôn sẽ dễ dàng hơn phải không?".

Cô tưởng như muốn quỵ ngã. Cô sợ hãi đến cùng cực. Sợ hãi vì một con người lật mặt quá nhanh, vừa hôm qua còn nói yêu thương cô, giờ đã đe dọa phá bỏ đứa con ruột của mình. Cô cũng sợ anh điên lên và có thể làm bất cứ chuyện gì.

Sau đó cô mới biết được sự thật quá cay đắng. Thì ra trước đó anh đã giấu cô qua lại với vợ cũ, không những thế còn đang lập mưu hiểm để lừa cô. Cô nghe phong thanh nhưng vì cô đã quá tự tin, cho rằng anh qua lại cũng chỉ vì đứa con mà thôi, vì trước đó anh phũ phàng với chị ấy lắm mà.

Rồi không biết vợ cũ anh có người nhà định cư ở nước ngoài hay thế nào mà bày tỏ ý định sẽ mở ra cơ hội xuất ngoại để đổi đời cho anh. Nhưng với điều kiện, phải quay lại với chị ta. Và tất nhiên, rồi cả nhà 3 người họ sẽ cũng xuất ngoại.



Cô cũng quá mỏi mệt, thất vọng đến tuyệt vọng về người mà cô cứ ngỡ là người đàn ông tuyệt vời nhất trên đời. Vì vậy, cô quyết định buông tay tất cả (Ảnh minh họa)

Cuộc sống hiện tại với kiếp nhân viên quèn 3 cọc 3 đồng quá chán ngán, nhất là với người có khao khát làm giàu, được sống vương giả như anh. Vì thế, nghe được có cơ hội đổi đời, anh liền không chút nghĩ ngợi ra ngay quyết định cho mình: từ bỏ cô với đứa con còn chưa ra đời để quay lại với vợ cũ.

Cũng theo như kế hoạch bàn bạc với vợ cũ, anh sẽ lừa lấy được số tiền cao nhất có thể từ cô để gia đình 3 người nhà anh mua sắm, chuẩn bị mọi thứ cho việc xuất ngoại và có chút tiền vốn ban đầu khi sang đó.

Cô cắn chặt môi đến bật máu, ngậm đắng nuốt cay viết lá đơn li hôn đơn phương theo ý anh. Bởi, cô sợ sẽ không giữ được đứa con khi anh liên tiếp giáng cho cô những trận đòn đau, một khi cô còn chưa viết đơn.

Và hơn hết, cô cũng quá mỏi mệt, thất vọng đến tuyệt vọng về người mà cô cứ ngỡ là người đàn ông tuyệt vời nhất trên đời. Vì vậy, cô quyết định buông tay tất cả. Những thứ được mất trong cuộc hôn nhân này, coi như là cái giá cô phải trả...
22 tháng 1, 2014
Posted by admin

25 việc đàn ông phải làm trước ngày cưới vợ

Các chàng có thể tham khảo kinh nghiệm của đạo diễn Lê Hoàng để chia tay đời độc thân một cách toại nguyện nhất.

Không còn nghi ngờ gì nữa, sau khi cưới vợ, chỉ một phút, mỗi đàn ông đã trở thành một con người khác, thay đổi nhiều khi tới tận gốc. Vậy trong những giờ cuối cùng còn độc thân, đàn ông cần làm gì để chuẩn bị cho cuộc sống mới và lưu giữ được những gì còn sót lại của thời trai trẻ? Sau đây chúng tôi xin đưa ra một số ví dụ để các bạn tham khảo.

1. Ngồi một mình trong quán cà phê. Xem xét tính nghiêm trọng của vấn đề. Nhận thức một cách toàn diện và đầy đủ, nghiêm khắc, không né tránh là tương lai sẽ ra sao.

2. Gặp một số bạn trai thân. Nói với họ hãy ở lại yên bình, mình đi xa một thời gian.

3. Gặp lại cô bạn gái cũ. Khóc, xin lỗi và nói xa xôi về những bất ngờ trong cuộc sống. Hứa với nàng là mình sẽ giữ quan hệ.

4. Đi bar, uống nguyên một chai rượu. Khi say đi bộ về lảo đảo trên đường. Vừa đi vừa hát bài Hạnh phúc mong manh.

5. Đốt hết các lá thư gửi cho những cô bạn gái trước, hoặc mang nó đi gửi sau khi dán kỹ.


6. Ra tiệm mua một số sách dạy nuôi dưỡng trẻ con và nấu ăn gia đình.

7. Tập dậy sớm. Tập xin phép mỗi khi đi ra ngoài. Tập tìm ra các lý do khi về khuya.

8. Tập tắm thường xuyên hơn.

9. Mua một số dầu thơm và xà bông thơm. Mua khăn mặt và khăn tắm mới.

10. Thay hết tất cả các quần đùi, áo may ô dù chưa cũ lắm.

11. Tập ăn những món ăn mình không thích nhưng vẫn khen ngon.

12. Tập lén trở dậy giữa đêm khuya mà người nằm bên cạnh không hay biết.

13. Làm quen với việc có chó mèo trong nhà. Không nhăn mặt mỗi khi hai thứ ấy nhảy lên giường.

14. Tập nghe điện thoại và nhắn, nhận tin không ai biết. Quy định một số mật khẩu với bạn trai và bạn gái thân. Ví dụ nói: "Cứ đưa hợp đồng tới công ty, tôi tới liền" là ra quán, hoặc "Anh đang họp" tức vợ có nhà.

15. Tìm hiểu sẵn một số địa chỉ có thể tị nạn qua đêm hoặc vài ngày.

16. Giấu đi một khoản tiền, càng nhiều càng tốt.

17. Nhìn những người đàn ông đã ly dị với ánh mắt thông cảm hoặc ngưỡng mộ.

18. Nhìn đồng hồ xem thời gian đếm ngược.


19. Ra sông. Đứng nhìn nước trôi qua cầu. Đứng nhìn lục bình nổi lềnh bềnh. Nghĩ về số phận. Nghĩ về định mệnh. Bỗng dưng muốn khóc ba tiếng rồi cười ba tiếng.

20. Đến chỗ có nhiều con gái trẻ đẹp. Tin tưởng vào tương lai.

21. Tập làm một số việc nhà cơ bản. Cố gắng nghĩ đấy là những điều các đàn ông khác cũng làm mà họ có chết đâu.

22. Đến lần cuối cùng một vài địa điểm cực kỳ bí mật.

23. Nghiên cứu một số nơi cất giấu đồ trong nhà.

24. Tập tác phong kiên nhẫn và chịu đựng.

25. Luyến tiếc những ngày tháng trước đây. Ân hận vì đã phung phí nó.
Posted by admin

Chàng SV nghèo đưa bố vào ký túc xá chăm sóc

Chăm sóc bố bị liệt và mẹ bị tâm thần nhưng cậu sinh viên nghèo vẫn luôn đạt thành tích xuất sắc trong học tập.

Ai trong số chúng ta đều có thể thông cảm cho cậu sinh viên nghèo người Trung Quốc Guo Shijun nếu anh ấy từ bỏ giấc mơ theo đuổi con đường học đại học của mình. Bởi lẽ phần lớn thời gian Guo phải dành để vừa chăm sóc người cha già liệt giường, vừa chăm nom cho người mẹ già đau yếu.

Nhưng chuyện không chỉ dừng lại ở đó, Guo còn được mọi người ngợi khen vì chính tấm lòng hiếu học của mình. Thay vì than thân trách phân, Guo không hề bỏ bê việc học trên trường, anh vẫn đều đặn đến giảng đường và học hành chăm chỉ mỗi ngày.

Guo đã đến gặp ban giám hiệu nhà trường và xin được đưa người bố đang phải nằm liệt giường sau một vụ tai nạn vào ký túc xá ở để vừa chăm sóc được bố, vừa hoàn thành được việc học của mình.

Dù có hoàn cảnh khó khăn, vất vả nhưng chàng sinh viên nghèo ấy vẫn luôn đứng trong top đầu sinh viên có thành tích xuất sắc nhất của trường. Chính vì thành tích ấn tượng cộng với lòng hiếu thảo và hiếu học của Guo, ban giám hiệu nhà trường đã cho phép anh đưa bố tới sống cùng.



Chàng sinh viên người Trung Quốc có hoàn cảnh khó khăn Guo Shijun đang chuẩn bị đồ bữa trưa cho bố trong phòng ký túc xá. Còn bố Guo, ông đã bị liệt nửa người dưới và đang nằm trên một chiếc giường được thiết kế đặc biệt



Guo Shijun chụp một bức ảnh chung của hai cha con. Guo được coi là một bảo mẫu trẻ khi phải chăm sóc bà mẹ bị tâm thần. Bây giờ thì gánh nặng của anh đã tăng lên gấp đôi kể từ khi cha Guo trở thành người khuyết tật vĩnh viễn.

Xuất thân trong một gia đình nghèo khó, chàng sinh viên 20 tuổi Guo Shijun sớm phải trở thành một "bảo mẫu" trẻ bởi người mẹ của anh đã bị tâm thần sau một trận chiến với bệnh viêm màng não. Giờ mẹ anh không khác gì một đứa trẻ, luôn cần tới sự chăm sóc của cậu con trai mình.

Dù làm "bảo mẫu" từ sớm, nhưng Guo vẫn luôn dành điểm rất cao trong các kì thi ở trường.

Đôi vai gầy yếu của cậu sinh viên nghèo ngày càng nặng trĩu kể từ khi bố anh đã bị liệt nửa thân dưới do ngã từ độ cao từ 15 mét xuống đất khi đang làm việc.

Shijun chia sẻ rằng, anh sợ vì việc học mà không có thời gian để chăm sóc chu đáo cho bố, vậy nên anh đã quyết định xin ban giám hiệu được đưa bố tới ký túc xá ở cùng cho tiện việc chăm nom. Điều này giúp Guo vừa an tâm học hành vừa có thời gian cơm nước, thuốc thang cho bố hàng ngày.



Bạn bè Guo ân cần đến thăm bố anh



Guo đã thiết kế và lắp riêng cho bố một chiếc giường đặc biệt để tiện chạy về giữa giờ kiểm tra tình hình sức khỏe của ông

Để có tiền đóng học, Guo đã phải vay mượn bạn bè, người thân. Và số tiền học bổng anh dành được cũng đủ để trang trả tiền học, vừa có tiền viện, tiền thuốc cho cha mẹ.

Guo Shijun đã tâm sự: " Cuộc sống không bao giờ là dễ dàng, cách duy nhất để chống cự với những éo le mà cuộc sống đặt ra đó là làm việc chăm chỉ, phấn đấu hết mình và tôi sẽ không bao giờ than vãn hay khuất phục số phận. Tôi nghĩ rằng sau khi mình tốt nghiệp đại học, cuộc sống mới tốt đẹp hơn sẽ mở ra với tôi".
Posted by admin

Bố mẹ ép phá thai và chia tay anh

Ngày đó, tôi và anh yêu nhau thắm thiết. Tình cảm chín muồi tưởng sẽ đến ngày đơm hoa kết quả, nhưng không ngờ, gia đình tôi lại kiên quyết phản đối.

Anh sinh năm 83, còn tôi 86, bố mẹ tôi bảo tứ hành xung, không hợp tuổi, nhất định không được lấy nhau. Nhưng bạn bè tôi nhiều người lấy nhau tuổi ấy lắm rồi, cũng chẳng ai làm sao. Nhiều người hạnh phúc vui vẻ, còn cái chuyện có làm sao thì là chuyện mê tín mà thôi.

Anh là một chàng trai tốt, công việc ổn định. Anh ăn nói dễ nghe, được nhiều cô gái theo đuổi. Nhưng chỉ có tôi lọt vào mắt xanh của anh và chúng tôi yêu nhau. Từ đó, chúng tôi không câu nệ gì cả, kiên quyết tính chuyện yêu đương và kết hôn. Nhưng tôi không lường trước được việc bị bố mẹ ngăn cấm. Bố mẹ tôi cũng chưa bao giờ nói về chuyện này, vì ông bà không phải là người mê tín, theo tôi được biết.

Nhưng đó chỉ là theo tôi biết, còn thực tế, bố mẹ tôi lại rất mê tín. Chỉ biết một trường hợp hai tuổi ấy lấy nhau không hợp thế mà bố mẹ tôi kiên quyết không cho tôi lấy anh. Bố mẹ bảo, không chê anh được điểm gì, chỉ tại tuổi tác như thế thì đành chấp nhận.

Tôi cũng là một cô gái có ăn, có học đàng hoàng. Lại có công việc ổn định và gia đình cũng khá giả nên bố mẹ nghĩ, tôi có thể lấy một người chồng tốt hơn. Tôi buồn lắm vì không ngờ, chính gia đình mình lại là người phản đối. Bố mẹ tôi nói, nếu tôi kiên quyết lấy anh thì đừng nhìn mặt hai người nữa.



Chỉ biết một trường hợp hai tuổi ấy lấy nhau không hợp thế mà bố mẹ tôi kiên quyết không cho tôi lấy anh. (ảnh minh họa)

Tôi đau khổ, tuyệt vọng vô cùng. Bố tôi bảo, hôn nhân là việc hệ trọng cả đời, không thể đánh liều được. Nghe vậy, tôi cũng thấy phiền lòng. Tôi nói với anh, anh cũng buồn bã lắm và quyết định bàn với tôi chuyện mang bầu trước khi cưới. Anh nói, nếu làm chuyện đó, bố mẹ sẽ thương tình mà tha cho chúng tôi, sẽ phải đồng ý cho chúng tôi cưới. Ban đầu tôi sợ, vì sợ anh nói vậy thôi chứ anh không cưới tôi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh có phải là Sở Khanh đâu, có phải anh cố tình làm vậy để khiến bố mẹ tôi hận vì đã làm hại đời con gái họ đâu. Anh là thành tâm yêu tôi mà.

Và thế là tôi đồng ý qua đêm với anh. Sau đó 2 tuần, tôi phát hiện mình có bầu. Khi tôi đưa anh về thú nhận với gia đình chuyện này, tôi bị bố tát cho một cái như trời giáng. Cả nhà ra ngoài, không ai nói câu nào. Từ hôm đó, bố tôi không ngó ngàng, còn mẹ tôi liên tục nói tôi là đứa con gái hư, không biết nghe lời, làm xấu mặt bố mẹ. Bố mẹ bắt tôi phải phá bỏ đứa con trong bụng, ông bà không cần biết đó là con ai, là cháu mình hay không cũng không quan trọng nữa, nhất định phải bỏ nó và chia tay anh.

Tôi đã dại dột làm ra chuyện này thì nhất định không cho tôi được toại nguyện. Bố mẹ không chút động lòng trước tình huống này và ông bà còn nói, dù là con gái họ có ế cũng không cho cưới kẻ hèn hạ như anh. Với bố mẹ, anh là gã hèn vì đã tính đến chuyện bỉ ổi để có được tôi. Tôi xót xa vô cùng. Chẳng lẽ tôi phải chia tay anh thật sao, nếu không thì tôi phải từ bỏ tất cả gia đình này để đến với anh. Nhưng thực lòng, tôi chưa dám mạo hiểm khi mà mình còn quá trẻ. Nhưng còn đứa con nữa, tôi phải làm sao bây giờ?
Posted by admin

Mỹ nhân 9X giãi bày về 'nghi án kiếm nghìn tỷ/năm'

Vài ngày trước, một tờ báo đăng bài "Mỹ nhân sinh năm 1993 kiếm một nghìn tỷ mỗi năm" và "Nghi vấn hotgirl 9x kiếm nghìn tỷ là thanh niên đa cấp". Thông tin này gây sốc mạnh với cư dân mạng và tạo lên hiện tượng Tuệ Nghi, nhân vật chính trong 2 bài viết này.

Tuệ Nghi vừa về đến TP.HCM sau chuyến công tác và cho biết : "Tôi chưa bao giờ nhận lời trả lời phỏng vấn nào như vậy".

Cô cũng khẳng định: "Thông tin tôi kiếm được nghìn tỷ mỗi năm là thông tin hoàn toàn bịa đặt. Tôi cũng chưa bao giờ phát ngôn về khối tài sản của mình cho bất cứ tờ báo nào".

Mỹ nhân 9X giãi bày về

Thông tin về website này cho thấy trang web thậm chí còn chưa có giấy phép.

"Một lần nữa tôi khẳng định rằng thông tin tôi kiếm được nghìn tỷ 1 năm là hoàn toàn bịa đặt. Vì nếu điều đó có xảy ra thật thì thế giới đã biết đến tôi rồi", cô nói thêm. (Cười )

Tuệ Nghi cũng cho biết cô chỉ trả lời phỏng vấn trên tạp chí Mốt và Cuộc sống. Việt Hoa, phóng viên viết bài báo này, nói: "Bài này chắc chắn là bài của tôi viết, bài gốc được đăng trên tạp chí chính là bằng chứng, trang mạng kia đã cắt xén và thay đổi tiêu đề một cách hết sức lố bịch gây ảnh hưởng xấu đến người khác, đây là hành động không thể chấp nhận."

Mỹ nhân 9X giãi bày về

Hội trường ĐH Luật kín người, chăm chú ghi lại những vấn đề Tuệ Nghi trao đổi.

Mỹ nhân 9X giãi bày về

Người hâm mộ vây lấy nữ doanh nhân sau buổi diễn thuyết.

Khi được hỏi về nghi vấn bán hàng đa cấp, nữ doanh nhân Tuệ Nghi cho biết: "Công ty tôi không có giấy phép cho lĩnh vực hoạt động bán hàng đa cấp cũng như cá nhân tôi cũng không hoạt động trong lĩnh vực này".

Khi thâm nhập tại buổi chia sẻ ngày 11.1 vừa qua của nữ doanh nhân Tuệ Nghi tại Đại học Luật Hà Nội. Phóng viên không ghi nhận được một thông tin nào về bán hàng đa cấp trong buổi chia sẻ này. Nội dung xoay quanh những vấn đề về nghị lực sống, ý chí cũng như định hình cho giới trẻ lối sống tích cực hơn trước một xã hội đang tràn ngập các vấn đề tiêu cực, trọng vật chất như hiện nay, cuối buổi là talkshow chia sẻ chi tiết quá trình khởi nghiệp của nữ doanh nhân này.

Mỹ nhân 9X giãi bày về

Sau khi kết thúc buổi diễn thuyết, trước khi ra sân bay cô đã đến thăm làng chạy thận Thanh Nghị
17 tháng 1, 2014
Posted by admin

Bàng hoàng phát hiện chồng đồng tính

Chồng tôi và "anh bạn thân" đó lõa lồ trên giường cưới của hai vợ chồng tôi. Tôi phải làm gì đây?

Tôi sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nếu như hình ảnh mà tôi bắt gặp là chồng mình trên giường với một người đàn bà. Như thế, tôi còn có thể nghĩ tới việc tha thứ. Nhưng cái mà tôi nhìn thấy còn đáng sợ hơn nhiều khi mà ah trên giường với một người đàn ông - người tình đồng giới của anh.

Tôi bị điều đi công tác xa nhà 4 tháng. Trước khi đi thực lòng tôi không an tâm lắm về gia đình. Con tôi còn khá nhỏ, cần người chăm sóc. Nhưng cái chính là tôi cảm nhận thấy chồng mình có nhiều điểm đổi khác từ cách đó khoảng 3 tháng. Anh ấy thường xuyên nhắn tin giữa đêm khuya, điệu bộ lén lút, hay ra khỏi nhà vào buổi tối. Mặc dù nghi ngờ như vậy nhưng tôi cũng không có bằng cớ gì. Vài lần xem trộm điện thoại của anh cũng chỉ thấy vài anh bạn thân thiết hay nhắn tin qua lại với nhau. Có hôm tôi đi rình cũng chỉ thấy chồng hẹn gặp một anh bạn quen, tôi đoán chắc họ bàn tính chuyện làm ăn gì đó. Trong lòng dù có cảm thấy bất an nhưng vì chưa tìm được chứng cớ nên tôi không dám ghen tuông vô lối. Vì vậy khi nhận quyết định đi công tác 4 tháng tôi cảm thấy rất bất an.

Đi công tác tôi thường xuyên điện thoại về nhà và lúc nào anh cũng nghe máy. Tôi nhờ người để ý giùm nhà cửa và xem xét hoạt động của chồng thì họ cũng nói từ ngày tôi đi chồng tôi không mấy khi đi đâu mà thay vào đó có anh bạn thân hay ghé qua.

Bàng hoàng phát hiện chồng đồng tính - 1

Tôi sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nếu như hình ảnh mà tôi bắt gặp là chồng mình trên giường với một người đàn bà. Như thế, tôi còn có thể nghĩ tới việc tha thứ. Nhưng cái mà tôi nhìn thấy còn đáng sợ hơn nhiều khi mà ah trên giường với một người đàn ông - người tình đồng giới của anh. (Ảnh minh họa)

Họ đoán chắc là đến nhà bia bọt cho đỡ buồn và tiện trông con. Tôi cũng cảm thấy yên lòng phần nào. Nhưng từ trong sâu thẳm con tim, tôi có một dự liệu chẳng lành. Nhất là từ khi tôi cảm nhận được chuyện chăn gối vợ chồng hờ hững tôi lại càng không yên tâm.

Chính vì suy nghĩ đó mà khi kết thúc đợt công tác sớm hơn dự định, tôi đã quyết định về mà không báo trước cho chồng. Tôi muốn bất ngờ có mặt ở nhà để biết xem anh làm gì khi không có tôi. Phải tự mình kiểm chứng mới khiến tôi an tâm hơn được. Và những gì mà tôi nhìn thấy đã khiến tôi như rơi xuống vực thẳm của bi kịch.

Chồng tôi và "anh bạn thân" đó lõa lồ trên giường cưới của hai vợ chồng tôi. Sẽ không thể có một suy nghĩ nào khác ngoại trừ cái tình huống họ là một cặp đó xuất hiện khi nhìn thấy hình ảnh đó. Tôi đã lao ra khỏi nhà ngay buổi tối hôm đó và không dám tin vào những điều mình vừa nhìn thấy. Nếu đó là một người đàn bà, tôi có thể điên cuồng lên lao vào đánh ghen nhưng tôi còn có cơ hội để giữ gia đình, để tha thứ... Còn khi người đó là một người đàn ông thì ngay cả khi tôi chấp nhận mình là người vợ bị phản bội đi chăng nữa thì sự tha thứ của tôi có ích gì?

Bàng hoàng phát hiện chồng đồng tính - 2

Nếu cứ sống như vậy và trong đầu tôi bị ám ảnh bởi cái suy nghĩ chồng mình từng quan hệ với đàn ông thì tôi sợ rằng trong tôi chỉ còn cảm giác sợ hãi mà thôi. (ảnh minh họa)

Chồng tôi tìm tôi và cầu xin tha thứ. Anh thú nhận với tôi rằng anh cũng không biết mình là người lưỡng tính cho tới khi gặp người bạn đó. Trước đây anh vẫn yêu tôi, có ham muốn với tôi nhưng từ khi gặp người đó anh mới nhận ra anh có cảm ham muốn với người đồng giới. Và rồi cái cảm giác mới lạ đó cứ khiến anh bị cuốn đi không dừng lại được. Nhưng anh không muốn mất gia đình, không muốn ly hôn và anh xin tôi tha thứ.

Quả thực lúc này đây trong đầu tôi trống rỗng. Tôi không nghĩ được điều gì nữa vì tôi cảm thấy ghê sợ anh. Tôi không còn cảm giác yêu đương, ghen tuông nữa. Tôi sợ rằng mình không thể chấp nhận sự thật đó nhưng nghĩ tới việc ly hôn tôi cũng không đành. Dù chồng tôi ngoại tình nhưng anh ấy vẫn yêu tôi, cũng có cảm giác với tôi, hơn nữa nếu ly hôn thì con tôi rất khổ. Nhưng nếu cứ sống như vậy và trong đầu tôi bị ám ảnh bởi cái suy nghĩ chồng mình từng quan hệ với đàn ông thì tôi sợ rằng trong tôi chỉ còn cảm giác sợ hãi mà thôi. Tôi phải làm gì đây? 
Posted by admin

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Hãy nhớ, buổi gặp đầu tiên với "người ấy" bao giờ cũng đóng vai trò quan trọng, thậm chí là quyết định cho mối quan hệ của các bạn trong tương lai. Vì thế, đừng chủ quan hay lơ là, bạn nên chuẩn bị trước một số thứ thật chu đáo: Từ ngoại hình, trang phục, đầu tóc đến nội dung bạn định nói trong buổi gặp ấy. Tất nhiên, nói về chủ đề gì là do bạn lựa chọn nhưng tốt nhất là nên tránh những chủ đề quá nhạy cảm hoặc quá khô khan, giáo điều để không làm ảnh hưởng đến không khí buổi gặp.
  
1. Chuẩn bị trước

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

2. Đừng nói quá nhiều về bản thân

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Ai cũng muốn thể hiện mình, muốn đối phương có cách nhìn nhận tốt về mình ngay từ lần gặp đầu tiên. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn cứ thao thao bất tuyệt kể lể thành tích bản thân bởi bạn nên nhớ rằng, nói quá nhiều dễ khiến đối phương khó chịu.

Thay vào đó, hãy trò chuyện một cách vui vẻ với những câu hỏi dí dỏm, hài hước hoặc muốn người ta chia sẻ những thông tin cơ bản về cuộc sống cá nhân, kiểu như: Nhà bạn có mấy anh chị em? Bạn thích đi du lịch ở nơi nào nhất? Bạn có xem một bộ phim thú vị hay một cuốn sách hấp dẫn nào gần đây không? Những câu hỏi có vẻ quá đơn giản ấy sẽ khiến cuộc trò chuyện của các bạn trở nên nhẹ nhàng, vui vẻ thay vì chỉ một người nói còn người kia ngồi nghe. Và trong suốt quá trình tìm hiểu về sở thích cá nhân ấy, bạn hãy ghi nhớ xem người kia thích gì, quan điểm của họ như thế nào, có phù hợp với mình hay không.

3. Là chính mình

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Bạn không cần biến mình thành người khác, bạn chỉ cần là chính mình và tự tin vào điều đó đã đủ đặc biệt rồi. Giả sử đối phương chọn đồ uống dùm bạn nhưng bạn không thích món đó bạn hoàn toàn có thể nói rằng: "món đó cũng ngon đó nhưng tớ thích uống sinh tố bơ nhất". Là chính mình sẽ khiến cho bạn tự tin và thoải mái trong buổi hẹn hò đầu tiên. Tự tin và tự nhiên là hai điều đúng đắn nhất để khởi đầu một mối quan hệ. Tạo cảm giác gần gũi là cách nhanh nhất để hai trái tim xích lại gần nhau.

4. Phong cách nhẹ nhàng, lịch sự

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Dù bình thường bạn thích thoải mái, tự nhiên, giống như khi gặp gỡ bạn bè, bạn không thích mang lại một bầu không khí nghiêm trang. Nhưng buổi hẹn hò đầu tiên, bạn không muốn chàng nghĩ bạn thiếu lịch sự, không có chút nữ tính nào chứ? Những cử chỉ nhẹ nhàng như lau miệng bằng khăn ăn, hay nhai thức ăn nhẹ nhàng lịch sự, uống nước bằng ống hút, ... sẽ thể hiện một con người lịch thiệp và được đối phương rất tôn trọng.

5. Cách tạo thiện cảm

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Bạn hãy thể hiện sự quan tâm của mình với đối phương bằng cách hỏi những câu hỏi về sở thích, những điều làm họ hạnh phúc, ước mơ của họ...Mỗi người đều có những đam mê riêng trong cuộc sống, bạn hãy cho họ cơ hội bày tỏ. Đôi khi, đóng vai một người lắng nghe chân thành là cách tạo thiện cảm tốt nhất với người đối diện đấy. Bạn nên sử dụng nhiều cách truyền tải thông điệp mà mình muốn nói như ánh mắt, cái vuốt tóc,... đặc biệt là nụ cười. Nhưng bạn tuyệt đối không nên có những hành động sỗ sàng như cầm tay, đá chân dưới gầm bàn hay liếc mắt đưa tình nhé.

6. Trả lời ngắn gọn, hóm hỉnh

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Trong lần hẹn hò đầu tiên, chắc chắn ai cũng muốn nghe những chuyện vui và muốn thấy đối tượng của mình vui vẻ, lạc quan chứ không thích nhắc đến những điều buồn chán. Vì thế, tốt nhất là hãy chuẩn bị những câu chuyện vui, tích cực để câu chuyện của các bạn trở nên dí dỏm.

7. Đừng nói chuyện quá lâu

Bí quyết cho buổi hẹn hò đầu tiên ấn tượng

Buổi hẹn hò đầu tiên không nên kéo dài quá lâu kể cả khi bạn thấy nói chuyện với người kia thật thú vị. Cái gì quá cũng không tốt và hãy kết thúc buổi gặp sớm hơn một chút để tạo cảm giác chờ mong cho những lần gặp tiếp theo.

Hãy nhớ rằng, buổi hẹn hò đầu tiên rất có ý nghĩa và nếu muốn tiến xa hơn trong mối quan hệ ấy, bạn nên giành nhiều thời gian suy nghĩ sao cho buổi hẹn đầu tiên trở nên thật thú vị và ấn tượng. 
Posted by admin

6 phẩm chất tốt đẹp phụ nữ cuốn hút đàn ông

Đàn ông luôn dành sự tôn trọng và cảm phục cho những người phụ nữ có phẩm chất tốt đẹp.

1. Trung thực

Bất kể người đàn ông nào cũng khao khát có được người phụ nữ trung thực ở bên. Vì một người phụ nữ trung thực sẽ mang lại cho cánh mày râu cảm giác yên tâm, tin tưởng tuyệt đối trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Và trong thực tế, những người phụ nữc có khả năng bày tỏ cảm xúc thực của mình chính là những người có khả năng mang lại cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ.

Ngoài ra, bất kể người đàn ông nào cũng sẽ đánh giá cao một người phụ nữ trung thực bởi các chàng trai đa phần không muốn phải suy đoán bất kì điều gì khi phía đối phương không chịu nói. Do đó, nếu bạn là người phụ nữ trung thực thì anh chàng của bạn sẽ đánh giá cao và tôn trọng bạn chính vì phẩm chất này.

2. Biết đồng cảm

Trong rất nhiều tình huống, cánh mày râu muốn mình được chia sẻ, thông cảm chứ không phải nhận được sự công kênh, tán thưởng, hoặc chấp nhận nhúm nhường từ người phụ nữ của mình. Bao giờ cũng vậy, sự đồng cảm và thấu hiểu những gì các anh chàng mong muốn cũng khiến hình ảnh của phái yếu trở nên hoàn hảo hơn.

Bạn nên biết rằng, một người đàn ông và một người phụ nữ là hai cá thể, hai con người khác nhau. Vì thế việc hiểu hoàn toàn được người kia là gần như không thể. Vì thế, cũng giống như bạn, cánh mày râu chỉ mong muốn người phụ nữ của mình có thể thấu hiểu, cảm thông, thử đặt mình vào vị trí của đối phương để hiểu những điều họ suy nghĩ, hành động... Và ngoài ra, chính việc bạn biết đồng cảm và chia sẻ với chàng sẽ khiến chàng tự nhắc mình hành động tương tự với bạn.

3. Biết tin tưởng
Một người đàn ông một khi họ muốn người phụ nữ tin tưởng vào mình, anh ta sẽ chứng minh cho bạn thấy mình là người đáng tin cậy thế nào. Và khi họ đã chứng minh được điều đó thì họ cũng mong muốn người phụ nữ của mình hãy đặt niềm tin, sự kỳ vọng hoàn toàn vào họ. Chính sự tin tưởng từ người phụ nữ sẽ khiến những người đàn ông tự tin và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bởi vậy đối với cánh mày râu, một người phụ nữ biết tin tưởng vào người đàn ông của mình là người phụ nữ rất đáng trân trọng.

Ngoài ra cánh mày râu cũng không muốn mình rơi vào những rắc rối, mất thời gian, công sức do những phỏng đoán, suy luận thiếu căn cứ của người phụ nữ luôn hoài nghi.

Những phẩm chất ở phái đẹp khiến cánh mày râu

Ảnh minh họa

4. Sống có mục tiêu

Đàn ông luôn sống với những mục tiêu và hoạch định rõ ràng. Vì thế họ thường tìm kiếm và mong muốn mình sẽ lấy được một người phụ nữ biết vạch ra những mục tiêu trong cuộc sống cho mình.

Với cánh mày râu, một người phụ nữ có mục tiêu sống thường rất năng động và giỏi xoay sở với những kế hoạch tương lai của bản thân. Những người phụ nữ sống có mục tiêu thường không bao giờ ỷ lại, trông đợi vào may mắn hay phép màu. Chính những điều đó khiến cho cánh mày râu dễ "chết đừ" và muốn chinh phụ người phụ nữ đó cho bằng được.

5. Biết tề gia nội trợ

Đừng bao giờ suy nghĩ rằng đàn ông chỉ thích những người phụ nữ nấu ăn giỏi rồi vì thế mà bạn khư khư cả ngày ôm chiếc tạp dề bên mình, sẵn sàng lao vào bếp bất cứ lúc nào. Vẫn biết rằng việc nấu nướng giỏi sẽ giúp bạn ghi điểm với cánh mày râu nhưng điều đó chưa đủ. Trong thời hiện đại này, đàn ông thường không tìm kiếm những người chỉ biết tất bật với việc bếp núc mà họ hướng tới tìm kiếm một người có thể xây dựng, thu vén giữ cho tổ ấm của họ hạnh phúc.

Một người phụ nữ giỏi nấu nướng, biết cân bằng cuộc sống, duy trì sự hòa thuận trong gia đình sẽ mang lại cảm giác yên ổn, an tâm cho người đàn ông. Và với cánh mày râu, việc lấy được người phụ nữ biết tề gia nội trợ quả là điều cực may mắn và họ sẽ hết sức trân trọng.

6. Biết hỗ trợ chàng

Dẫu bạn cho rằng mình có vốn hiểu biết không bằng chàng. Bạn không đủ năng lực để thay chàng gánh đỡ một số công việc nào đó. Thế nhưng cũng đừng vì thế mà phó mặc tất cả để mình chàng xoay xở. Thực tế, bất kỳ người đàn ông nào cũng mong muốn người phụ nữ của mình sẽ là người chung "chiến tuyến", sẵn sàng hẫu thuẫn bất cứ khi nào họ cần.

Một người phụ nữ biết tin tưởng, cổ vũ hoặc tham gia góp ý cho những kế hoạch của người mình yêu sẽ khiến cánh mày râu cảm phục. Từ đó họ sẽ phấn đấu hoàn thiện bản thân trưởng thành và tốt hơn.
Posted by admin
Tag :

5 thói quen đơn giản mà gây hại thận

Cả nam giới và nữ giới đều có nguy cơ mắc bệnh về thận nếu không biết ngăn ngừa và phóng chống những thói quen ăn uống cũng như sinh hoạt có thể gây hại cho thận. Dưới đây là những thói quen khá đơn giản nhưng lại gây hại cho thận nhất.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Đối với nữ giới thì thận hư sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa, ngực thì chảy sệ, rụng tóc, lãnh cảm, và thậm chí ảnh hưởng đến cả thế hệ sau. Do vậy, phụ nữ cần hết sức lưu ý và từ bỏ những thói quen xấu sau:

Không thích uống nước

Nhiều phụ nữ cảm thấy phiền phức nếu phải vào nhà vệ sinh nên ngại uống nước. Nên biết rằng hoạt động trao đổi chất trong cơ thể sẽ sinh ra các chất thải và sẽ được "tống" ra ngoài cơ thể qua nước tiểu. Do đó, thận cần có đủ lượng nước để thực hiện tốt chức năng này.

Uống nước có gas nhiều hơn nước lọc

Trong nước có gas chứa nhiều cafein thường làm cho huyết áp tăng lên, huyết áp quá cao sẽ tổn hại đến thận.

Ăn mặn

Dung nạp quá nhiều muối, gánh nặng cho thận sẽ càng tăng, từ đó làm cho chức năng thận giảm sút.

Thích uống bia

Nếu có nguy cơ bị bệnh thận lại thường xuyên uống nhiều bia sẽ làm cho acid uric lắng đọng, tích tụ dẫn đến tắc nghẽn ống thận, gây suy thận.

Ăn quá nhiều thịt

Ăn quá nhiều thịt ảnh hưởng lớn đến thận. Nên giảm thịt, tăng rau xanh hoa quả, thậm chí cả canh.

10 biểu hiện cho thấy thận có vấn đề:

1. Buổi sáng khi thức dậy phát hiện tóc rụng nhiều hơn bình thường.

2. Trí nhớ giảm thấp, việc xảy ra hôm qua, hôm nay lại nhớ không rõ.

3. Buối tối toàn ngủ không được, kể cả ngủ được lại toàn gặp ác mộng.

4. Buổi tối thường đi tiểu, ban ngày cũng có hiện tượng đi tiểu nhiều.

5. Khả năng miễn dịch thấp, mùa cảm cúm vừa đến, tự mình toàn cảm thấy dễ bị cảm cúm tấn công.

6. Lãnh cảm

7. Kinh nguyệt không đều, buồn bực không an.

8. Thường xuyên tức giận vô cớ lại không có lực khí phát tác ra.

9. Ăn uống không ngon, chán ăn

10. Sắc mặt tiều tụy, sáng sau khi thức dậy thường có quầng thâm ở mắt, da mềm nhão, chảy xệ, khô.
Posted by admin

60 tuổi có nên tiếp tục làm 'chuyện ấy'

Tôi năm nay 60 tuổi, vợ kém ba tuổi. Chúng tôi vẫn quan hệ tình dục. Liệu việc này có ảnh hưởng gì không, nhất là với sức khỏe của chúng tôi? (Minh).
  
Chào bác,

Rất nhiều người vẫn quan niệm rằng khi đã bước vào tuổi nghỉ hưu, hay lên chức ông, chức bà rồi thì thôi không làm chuyện yêu nữa. Họ cho rằng ông bà thì không nên gần gũi nhau, thay vào đó là ngủ riêng, ngủ cùng con cháu, vừa để bảo ban các cháu tốt hơn vừa đỡ xấu hổ.

Thực tế, hoạt động tình dục ở loài người nói riêng và chuyện giao phối ở các loài vật nói chung được coi là bản năng mà tạo hóa ban cho với mục đích chính là sinh sản giữ gìn và phát triển giống nòi. Ở loài người, với sự tiến hóa vượt trội, quan hệ tình dục không chỉ với mục đích sinh sản mà còn đem lại những cảm giác vui thích, khoái cảm về tình dục.

old-couple-on-beach-at-sunset_1389918889

Hoạt động tình dục ở người lớn tuổi không còn với mục đích sinh sản nữa. Nếu người lớn tuổi vẫn sinh sản thì vừa gây ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe người phụ nữ, vừa làm gia tăng nguy cơ biến đổi gen và dị tật cao cho đứa trẻ được sinh ra. Tình dục ở giai đoạn này chủ yếu với mục đích nâng cao sức khỏe cũng như tăng cường chất lượng cuộc sống.

Vợ chồng bác ở lứa tuổi 60 - được coi là đã bước vào giai đoạn tuổi già cần được nghỉ ngơi và giảm cường độ hoạt động cả thể lực lẫn trí óc. Hoạt động tình dục ở tuổi này với nhiều người còn là sự thể hiện khả năng sung mãn về sức khỏe và toàn diện hơn về chất lượng cuộc sống. Hai bác còn quan hệ được nghĩa là sức khỏe của vợ chồng bác vẫn tốt và hạnh phúc vẫn đang còn viên mãn, do đó không có lý do gì các bác cho bộ phận này "nghỉ hưu" cả.

Đứng về mặt khoa học, về sức khỏe, tôi khuyên các bác tiếp tục đời sống chăn gối nếu còn ham thích, bởi làm được chuyện yêu ở tuổi già cũng là bài tập thể dục rất tốt cho sức khỏe. Chuyện đó không có gì phải xấu hổ hay ngượng ngùng. Ngược lại, nó mang lại sự gắn kết, yêu thương trọn vẹn, vừa thể hiện cho con cháu bài học hạnh phúc bền lâu, đồng thời cũng mang lại niềm vui cho tuổi già.

Tuy nhiên, tình dục ở tuổi già nên hoạt động với tần suất thưa (tháng đôi ba lần), nhẹ nhàng và phù hợp với điều kiện sức khỏe. Nên làm chuyện này ở nơi kín đáo. Khi thấy có dấu hiệu mệt mỏi sau quan hệ thì phải nghỉ ngơi, giảm bớt cường độ hoạt động kết hợp với việc ăn uống bồi bổ để lấy lại sức. Khi nào cả hai cùng thấy cơ thể khoan khoái sung sức và có ham thích trở lại thì mới nên quan hệ (thông thường với độ tuổi này thời gian để xuất hiện ham muốn trở lại mất khoảng một tuần). 
Posted by admin

Tôi đã quá ngán ngẩm cuộc hôn nhân này...

Đầu tháng, Thanh quẳng cho tôi tờ giấy: "Em coi chuẩn bị cho anh về quê". Tôi nhìn tờ giấy A4 ghi gần kín cả trang. Đây là những thứ mà anh muốn đem về biếu gia đình Tết này.
  
Tôi nhẩm tính sơ sơ cũng phải mất gần chục triệu. Chưa kể tiền vé máy bay đi về, rồi ăn uống, chi tiêu, lì xì cho con cháu ở quê... sẽ mất đứt lương, thưởng của hai vợ chồng.

Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải là điều khiến tôi lấn cấn trong lòng. Chưa bao giờ Thanh nhắc nhở hoặc hỏi tôi xem Tết nhất có lo gì cho cha mẹ mình hay không. Anh có cha mẹ anh em, tôi cũng có; vậy mà 12 năm sống với nhau, anh chưa bao giờ nhớ đến sự tồn tại của họ trên đời mỗi dịp năm hết Tết đến. Nếu tôi thắc mắc thì anh lại bảo: "Đó là chuyện của em".

Năm nay cũng vậy. Tôi nhìn lá sớ táo quân của anh rồi nói: "Anh bớt lại một số thứ được không? Nhiều quá em không đủ tiền". Anh nhíu mày nhìn tôi: "Không được! Mỗi năm về có một lần, phải làm sao cho coi được". Tôi xòe tay ra: "Vậy anh đưa tiền đây, em đi mua cho". Anh trợn mắt: "Lại còn thế nữa à? Tiền đưa cho em hàng tháng, em làm gì mà giờ lại khảo thêm?".

Tôi đã quá ngán ngẩm cuộc hôn nhân này... - 1

Cứ mỗi lần Thanh nhắc đến điều này thì tôi không muốn tranh luận nữa. (ảnh minh họa)

Mỗi tháng anh đưa cho tôi 5 triệu đồng. Số còn lại, anh để xài riêng hay làm gì tôi không biết. Thời buổi này mà anh tưởng 5 triệu đồng là to lắm. Tôi chưa bao giờ nói với anh tiền ăn bao nhiêu, tiền học của con bao nhiêu; rồi tiền điện nước, đám tiệc, mắm muối... Nói thật, 5 triệu đồng ở cái đất Sài Gòn này chỉ đủ nuôi 1 đứa con, làm gì có chuyện dư ra để mà đút nhét cho cha mẹ, anh em mình?

Thế nhưng trong suy nghĩ của anh, có lẽ khoản tiền ấy to lắm nên ngoài việc chi phí cho gia đình, tôi còn có trách nhiệm dành dụm để năm hết, Tết đến sắm sửa mọi thứ trong nhà và lo cho anh về quê. Mỗi lần nghe tôi than thở, anh lại bảo: "Em mở báo ra mà coi. Công nhân người ta thu nhập có 3-4 triệu mỗi tháng, lại ở nhà thuê, nuôi con nhỏ mà vẫn dành dụm được...".

Trời đất ơi, anh lại còn so sánh như vậy nữa? "Sao anh không so sánh với mấy người ở nhà lầu, đi xe hơi, một bước là ra vô nhà hàng mấy sao mà lại so sánh như vậy?"- tôi hỏi lại. Thanh nhăn mặt: "Đây là hậu quả của những chuyện em đã làm. Còn trách ai nữa? Nếu em không gây ra chuyện tày đình như vậy thì bây giờ nhà mình đã giàu có, ở nhà lầu, đi xe hơi...".

Cứ mỗi lần Thanh nhắc đến điều này thì tôi không muốn tranh luận nữa. Chuyện xảy ra đã lâu rồi mà anh vẫn không quên, vẫn dùng nó như một thứ con tin để ép tôi quy thuận anh một cách vô điều kiện.

Sau đám cưới, chúng tôi còn dư ra được hơn 50 triệu. Số tiền này khi đó khá lớn. Anh quyết định mang gởi ngân hàng. Ngoài khoản tiền đó, hàng tháng, hai vợ chồng còn tiết kiệm chi tiêu để gởi thêm từ 1-2 triệu đồng. 4 năm trước, có người bạn làm ăn cần vốn, tôi đã hỏi ý kiến anh rồi mới quyết định rút tiền cho bạn vay với lãi suất khá cao. Được một thời gian, bạn làm ăn thua lỗ rồi bỏ trốn. Đến giờ vẫn không biết tăm hơi. Số tiền 200 triệu đồng tôi cho vay coi như mất trắng.

Đó là cái cớ mà anh đưa ra để hành hạ tôi, để rượu chè, để có nhân tình bên ngoài... Cay đắng hơn là từ đó đến nay, giữa anh và tôi không hề có chuyện vợ chồng dù chúng tôi vẫn ăn chung mâm, ở chung nhà. Thoạt đầu tôi nghĩ anh chỉ bị sốc một thời gian, không ngờ mọi chuyện kéo dài, rồi tôi phát hiện anh cặp kè với một người phụ nữ khác bên ngoài. Khi tôi hỏi, anh không hề chối mà còn thú nhận: "Anh không có hứng thú với em nhưng anh là đàn ông, cần giải quyết nhu cầu, em đừng có lắm chuyện".

Tôi đã quá ngán ngẩm cuộc hôn nhân này... - 2

Có lẽ những điều tôi nói ra khiến Thanh giật mình. Càng giật mình hơn khi tôi quyết định dừng mọi cuộc thương lượng. (ảnh minh họa)

Tôi đã cố chịu đựng, đã nhường nhịn anh đủ điều, vậy mà anh không hề có một chút chia sẻ. Quên thì thôi chớ nhớ tới là anh lại đay nghiến, dằn vặt; thậm chí anh chửi cả ba má tôi không biết dạy con... Mà chuyện ấy đâu phải một mình tôi quyết định? Cả anh cũng đồng ý rút tiền ra để cho người ta vay chứ đâu phải tôi tự tiện làm?

... "Mua đồ xong chưa? Ngày 24 là anh đi rồi đó"- 3 hôm trước, Thanh nhắc lại. Tôi đưa trả lại anh 5 triệu: "Anh tự lo đi. Từ đây cha mẹ ai nấy lo". Tôi điên lắm rồi. Bao nhiêu uất ức dồn nén bấy lâu khiến tôi thấy mình căng lên như một quả bóng và không biết sẽ nổ lúc nào. "Cái gì? Em nói lại coi?"- anh dằn từng tiếng. Tôi cũng không chịu thua: "Tôi nói anh tự lo. Từ đây về sau, cha mẹ ai thì người đó lo. Tưởng anh biết điều, ai dè anh không hề có một chút lương tâm. Chuyện mất tiền, đâu phải lỗi của một mình tôi? Anh cũng tham, cũng đồng ý mà, còn trách ai nữa? Đừng có thấy tôi nhịn mà làm tới. Tôi nói lại cho anh rõ, từ nay trở đi, thân ai nấy lo. Anh ở nhà của tôi thì phải đóng tiền nhà, tiền cơm, tiền nuôi con...".

Chưa bao giờ anh thấy tôi làm dữ như vậy nên chựng lại: "Em bị làm sao vậy?". Có lẽ đến bây giờ anh mới nhớ là anh đang ở trong ngôi nhà mà tôi đã mua bằng tiền của ba má tôi cho trước khi lấy chồng. Tôi nhớ lúc đó ba tôi đã nói: "Con lớn tuổi hơn nó nên phải biết thủ thân. Có cái nhà thì dù sau này có chuyện gì cũng không vất vưởng". Tôi không ngờ ba tôi đã thấy xa như vậy.

Có lẽ những điều tôi nói ra khiến Thanh giật mình. Càng giật mình hơn khi tôi quyết định dừng mọi cuộc thương lượng. Tôi đã quá ngán ngẩm cuộc hôn nhân này bởi ngoài 2 đứa con, tôi thấy mình chẳng có niềm vui nào khác. Và bây giờ, ở tuổi 38, tôi đã nhen nhóm trong đầu ý định chấm dứt mọi thứ. "Suy nghĩ cho kỹ để sau này khỏi hối hận. Lớn tuổi rồi, muốn làm lại cũng không dễ đâu"- anh hai tôi nói.

Thật sự là trong đầu tôi chưa hề nghĩ tới chuyện phải làm lại từ đầu. Nếu hôn nhân là những gì tôi đã trải qua 12 năm nay thì nó không đáng để lặp lại. Nhưng tôi không biết nếu chỉ có một mình thì cuộc sống của mẹ con tôi sẽ thế nào bởi Thanh đã nói thẳng: "Nếu ly hôn thì cô tự nuôi con, tôi sẽ về ngoài kia".

Nếu thật sự anh bỏ mẹ con tôi lại, không biết chúng tôi sẽ sống thế nào? Liệu một người phụ nữ 38 tuổi như tôi có đủ sức để một mình nuôi dạy hai đứa con giữa bộn bề cuộc sống này không? Liệu 2 đứa con tôi sẽ lớn lên thế nào giữa những lời thị phi: "Con không cha như nhà không có nóc"? 
Posted by admin

Phát hoảng khối u 38 kg trong dạ dày

Khối u nặng gần 38kg nằm trong dạ dày bệnh nhân suốt nhiều năm liền là một tin gây chấn động trong làng y học thế giới.

Một khối u như vậy có thể giết chết khổ chủ bất kỳ lúc nào đã được các bác sĩ phẫu thuật thành công.

Mới đây tại cộng hòa Sec, người ta đã ghi nhận trường hợp hiếm gặp trong y học. Một người phụ nữ đã sống chung với khối u nằm trong dạ dày nặng đến 38kg gần bằng bằng cơ thể cô ấy trong suốt nhiều năm qua.
Phát hoảng khối u 38 kg trong dạ dày
Người phụ nữ sống chung với khối u nặng 38 kg

Vì không có tiền nên người phụ nữ đã không đến bệnh viện khám khi khối u còn nhỏ. Chỉ cho đến khi khối u phát triển quá lớn khiến cô phải năm liệt giường, lúc này cô ấy mới cầu cứu sự giúp đỡ của bác sĩ.

Phát hoảng khối u 38 kg trong dạ dày
Khối u khổng lồ đã khiến cô bị liệt giường
Vì khối u đã phát triển quá lớn nên việc phẫu thuật rất khó khăn và có thể cướp đi tính mạng của bệnh nhân bất kỳ lúc nào. Các bác sĩ phải mất 7 giờ đồng hồ mới có thể lôi khối u khổng lồ ra khỏi cơ thể. Bác sĩ cũng phải loại bỏ thêm hơn 28kg các mô xung quanh khối u.

Rất may, ca phẫu thuật thành công và cô có thể đi lại được bình thường.

Phát hoảng khối u 38 kg trong dạ dày
Ca phẫu thuật phải huy động 20 đơn vị máu
Trong quá trình phẫu thuật, bệnh viện phải huy động đến 20 đơn vị máu để truyền cho bệnh nhân. Đây được ghi nhận là một ca phẫu thuật hiếm gặp không chỉ ở Sec mà ở cả thế giới.
Posted by admin

Xem nhiều nhất

Thể loại

Được tạo bởi Blogger.

About

- Copyright © Trang Giải Trí Tổng Hợp -timgicodo- Powered by timgicodo - Designed by Join Canedy -